Thật ra Kỳ Vô Quá không giận, cậu có thể nhìn ra con quỷ đói này đang sợ gì đó. Từ khi còn ở trong thang máy, cậu và Đoàn Lệ đã phát hiện ra chỗ bất thường của không gian quỷ vực hiện tại.
Tuy những không gian trước đây bọn họ từng chơi đều hung hiểm, nhưng chúng đều có cách qua cửa. Chỉ cần đủ cẩn thận, dè chừng, có gan dò xét cẩn thận chứng minh, dù có là người thường cũng có thể qua cửa. Tòa nhà này lại không giống thế, người thường sau khi bước vào gần như đều sẽ gặp đường chết.
Đây là một không gian tồn tại chỉ đơn giản là để tàn sát người chơi.
Kỳ Vô Quá nhìn quỷ đói, hỏi: “Có phải mày không nói được vì bị quy tắc trong không gian giới hạn không?”
Quỷ đói gật đầu, nói: “Dù anh có đánh tôi thành cát bụi thì tôi cũng không nói nổi đâu.”
Kỳ Vô Quá nhìn nó một lát, ánh mắt trông hơi quỷ dị. Quỷ đói chỉ cảm thấy hiện tại mình như một miếng thịt heo nằm trên thớt, bị con người kỳ lạ này cân nhắc xem tốt nhất nên cắt từ chỗ nào.
Tuy rằng nó càng lúc càng sợ, thế nhưng nó không nói được, cắn chặt răng không chịu khai.
Nếu bị đánh tới mức hồn bay phách tán thì cùng lắm cũng chỉ tốn chút thời gian để hồi phục. Còn nếu trái với quy tắc sẽ bị cắn nuốt, dù có xới tung trời đất cũng sẽ không tìm thấy minh chứng cho sự tồn tại của nó.
Kỳ Vô Quá đánh giá quỷ đói một lát, thu hết từng biểu cảm rất nhỏ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954871/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.