Về sau Tào Xuyên đột nhiên lên tiếng, cậu ta chỉ vào phía sau Kỳ Vô Quá, nói: “Cửa… cửa…”
Kỳ Vô Quá quay đầu nhìn, đúng lúc thấy cánh cửa kia yên lặng đóng lại.
Cậu tiến lên phía trước, đẩy thử rồi nói: “Khóa rồi.”
Tào Xuyên nghe xong, uể oải nói: “Haiz, biết thế thì em cứ ở ngoài canh là được rồi.”
Kỳ Vô Quá nhìn cậu ta, thật sự không biết rốt cuộc đầu óc tên người mới này bị chạm mạch chỗ nào không?
“Cậu trông chừng bên ngoài? Sau đó cửa đóng lại cho cậu ở ngoài hành lang một mình à?”
Tào Xuyên được Kỳ Vô Quá nhắc nhở mới nhớ tới hành lang u tối, còn có bàn tay quỷ rậm rạp vươn ra khỏi văn phòng.
Cậu ta run lẩy bẩy, ấp úng nói: “Hình như… không hợp lý cho lắm.”
Kỳ Vô Quá quay lại nói với Đoàn Lệ: “Xem ra đây là trò chơi trốn thoát khỏi mật thất vô hạn, trong văn phòng này chúng ta phải tìm ra hai manh mối.”
“Một là chìa khóa mở cửa, hai là chìa khóa mở thang máy.”
Cậu không cho rằng mình đi vào căn phòng này là lỗ mãng, từ quá trình có thể thấy chỉ khi bước vào văn phòng này mới đi được đến phòng thang máy. Ở trên hành lang cũng không tốt, nói không chừng còn gặp phải nữ quỷ váy đỏ thích cắt cổ kia.
Văn phòng không lớn lắm, bên trong có khoảng mười bàn làm việc.
Ba người chia nhau ra, bắt đầu tìm kiếm manh mối.
Kỳ Vô Quá tiện tay lục lọi đồ trên bàn làm việc, lờ mờ nhận ra đây có lẽ là phòng làm việc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954860/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.