Người phòng bên cạnh trông là biết không phải người chơi, có người chơi nào xuất hiện ở nơi kỳ lạ như vậy còn thảnh thơi ngồi đọc báo trên bồn cầu không?
Có lẽ là một NPC có thể cung cấp manh mối rời khỏi đây chăng?
Kỳ Vô Quá nghĩ một lát, cất tiếng nói: “Xin chào?”
Người ngồi trên bồn cầu cử động, gã ngẩng đầu lên, cái đầu càng ngẩng càng cao, càng lúc càng ngửa ra sau, mãi tới khi đạt tới một góc con người không thể nào làm nổi.
Rắc.
Kỳ Vô Quá nghe thấy một âm thanh giòn tan vang lên, sau đó chỉ thấy đầu người nọ lăn trên mặt đất.
“…”
Thôi được, Kỳ Vô Quá biết ý đối phương là gì rồi.
Bên cạnh là một con quỷ, đường này bị cụt lối.
Kỳ Vô Quá lại nhìn sang bên trái nhà vệ sinh, bên cạnh cũng có người. Chuyện người này làm càng khiến người ta không tưởng nổi. Đó là một bé trai đang cầm vợt vớt cá trong bồn cầu.
Lần này Kỳ Vô Quá không cần hỏi cũng biết đó cũng là đường cụt.
Đêm hôm khuya khoắt trong văn phòng đào đâu ra bé trai? Dù có bé trai thật thì sao lại đi vớt cá trong bồn cầu?
Vậy chỉ có thể trèo ván cửa, sau đó nhảy ra ngoài.
Một chân Kỳ Vô Quá đạp lên ván, đang định nhảy ra, bên cạnh vọng tới giọng trẻ con trong trẻo.
“Anh ơi, anh phải tuân thủ quy tắc trò chơi nha.”
Nghe giọng là biết do đứa bé bên cạnh nói.
Kỳ Vô Quá cũng không sợ, giữ nguyên tư thế đạp một chân lên ván cửa, hỏi: “Quy tắc gì?”
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954858/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.