Trực giác nói cho Kỳ Vô Quá biết vật này không phải là bùa hộ mệnh đơn giản như vậy, cậu đang ngẩng đầu muốn nói gì đó, lại thấy Đoạn Lệ hờ hững không thôi, nghĩ lại bèn đeo bùa hộ mệnh vào cổ.
Logic của cậu lúc này vô cùng đơn giản, tình huống trước mắt thì nên tìm ra vấn đề mới là trợ giúp lớn nhất đối với Đoạn Lệ.
Kỳ Vô Quá dùng di động làm nguồn sáng, dọc theo lối thang bộ chật hẹp đi xuống.
Tầng hầm cũng không tính là lớn lắm, chỉ là một hầm ngầm mấy mét vuông mà thôi.
Tầng hầm không khác mấy so với tầng hầm trong thôn, hai bên hai giá đựng, trên giá đặt balo hành lý.
Bây giờ hành lý chỉ còn lại hai cái, Kỳ Vô Quá nhanh chóng kiểm tra đồ vật bên trong một phen, phát hiện quả nhiên là có hành lý của Thập Nhất.
Balo của Thập Nhất không có mấy thứ linh tinh như sổ tay, thứ duy nhất có giá trị có lẽ là di động. Trong balo của Tiểu Đặng cũng không khác là mấy.
Kỳ Vô Quá thả hai chiếc di động vào túi mình, không chần chừ lâu, đặt lại hành lý xong lập tức rời đi.
Lúc cậu đặt balo lên, động tác có hơi mạnh tay, trên giá rớt xuống một chiếc hộp gỗ.
Kỳ Vô Quá ngồi xổm xuống xem xét, tiện tay mở hộp gỗ nhỏ ra, lại ngoài ý muốn phát hiện được một chiếc túi rất quen mắt.
Chiếc túi này là một thứ quan trọng xuất hiện trong mỗi đêm lửa trại sám hối.
Trước khi lửa trại bắt đầu vào mỗi đêm, Thập Nhất đều sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954797/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.