Khi hai người về đến nhà thì đã là mười hai giờ khuya. 
Kỳ Vô Quá rất có tự giác, rửa mặt đánh răng xong xuôi liền ôm gối đi vào phòng ngủ của Đoạn Lệ, Đoạn Lệ bước ra khỏi phòng tắm, thấy Kỳ Vô Quá đã nằm sẵn trên giường nên cũng không nói gì thêm, tắt đèn chuẩn bị đi ngủ. 
Phòng ngủ Đoạn Lệ vẫn yên tĩnh như trước, không hề có bất kỳ một tiếng động kỳ quái nào vang lên. 
Đêm nay Kỳ Vô Quá bỗng nhiên lại bị khó ngủ, có lẽ là vì lượng thông tin thu được ngày hôm nay hơi nhiều, trong đầu cậu rối như tơ vò, thắt lại thành từng nút khiến người ta rất khó chịu. 
Trong bóng đêm, Đoạn Lệ đột nhiên lên tiếng, âm thanh của hắn nghe rất tỉnh táo, cứ như không hề buồn ngủ vậy. 
“Ngủ đi.” 
Kỳ Vô Quá đáp: “Ngại quá, có phải động chạm gì tới anh không?” 
Đoạn Lệ lại nói: “Đến mai chúng ta sẽ đi thăm dò tình hình bên này, cậu đừng lo lắng quá.” 
Kỳ Vô Quá sững sờ, cậu không biết vì sao Đoạn Lệ vẫn luôn biết rõ cậu đang nghĩ gì. Thậm chí cậu còn cảm thấy Đoạn Lệ nói chuyện khá nho nhã, nghe không giống người hiện đại chút nào. 
Chắc là do đặc trưng nghề nghiệp, Kỳ Vô Quá cũng không nghĩ nhiều nữa, hỏi hắn: “Vậy nhiệm vụ nhân vật của anh phải làm sao đây?” 
Khu biệt thự trên đảo Giang Tâm chắc chắn là một manh mối vô cùng quan trọng liên quan tới chủ tuyến, ngay từ ngày đầu tiên chuyển vào Kỳ Vô Quá đã cảm thấy như vậy. 
Chỉ là họ bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954756/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.