Đợi đến khi tầm mắt rõ ràng trở lại, Kỳ Vô Quá đã đứng ở phòng tắm.
Việc làm đầu tiên của cậu là cúi đầu nhìn xuống, phát hiện trong lòng bàn tay chỉ còn lại một vết màu đỏ, còn lá bùa đã biến mất không chút tăm hơi.
Shhhh——
“Đau chết mất, phải tìm Đoạn Lệ đổi cái khác thôi.”
Lúc câu này bật thốt ra khỏi miệng, Kỳ Vô Quá sửng sốt phát hiện, lần này cậu đã nhớ hết tất cả các chi tiết trong game, bao gồm những người đã gặp kia, cả tên lẫn hình dáng.
Kỳ Vô Quá cũng không đoái hoài tới việc tắm rửa nữa, đẩy cửa đi thẳng ra ngoài, gõ cánh cửa nằm bên cạnh phòng mình.
Bên trong không trả lời, Kỳ Vô Quá mới nhận ra thời gian có chút không phù hợp, nếu như Đoạn Lệ không nhớ gì về chuyện trong game thì đúng là mất lịch sự.
Ngay khi cậu chuẩn bị quay người đi thì cửa mở.
Khuôn mặt lãnh đạm của Đoạn Lệ xuất hiện trong tầm mắt, Kỳ Vô Quá muốn hỏi hắn một câu anh có nhớ chuyện xảy ra giữa chúng ta không, nhưng lại cảm thấy hỏi vậy rất quái đản, nên câu ra khỏi miệng cậu lại bị đổi.
“Lá bùa kia của anh có thể cải tiến lên không? Thêm vài lần nữa chắc da tay tôi bị nướng chín mất.”
Đoạn Lệ nghe xong, khóe miệng hơi nhếch lên, đáp lại cậu: “Vào đi.”
Kỳ Vô Quá ngồi xuống sofa trong phòng khách, thấy Đoạn Lệ đặt nước lên bàn, sau đó ngồi phía đối diện với mình.
“Lá bùa này của anh đúng là hữu hiệu.” Kỳ Vô Quá nói, “Không như lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954745/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.