Tưởng Phương thở dài, nói: “Tiếc là toàn bộ số thùng giấy kia đều bị cảnh sát mang đi, bằng không tôi đã có thể tra mã đơn hàng để tìm thêm chút manh mối rồi.” 
Đoạn Lệ nghe hắn nói vậy liền trực tiếp đọc ra một loạt dãy số. 
Mọi người đồng loạt quay đầu về phía hắn, trên mặt đều là vẻ kinh ngạc. 
Kỳ Vô Quá có chút bất ngờ hỏi: “Đây là mã chuyển phát nhanh à? Anh cũng lợi hại quá nhỉ?” 
Đoạn Lệ nói: “Trời sinh mẫn cảm với mấy con số.” 
Tưởng Phương đăng nhập thẳng vào hệ thống chuyên dụng dành cho nhân viên chuyển phát, giải thích: “Cái hệ thống này ngoại trừ có thể tra được vị trí đơn hàng, thì còn có thể xem được người giao bưu kiện, nhưng mà tôi cảm thấy cái số đơn này chắc chắn không còn tồn tại…nữa?” 
Cậu ta vừa dứt lời, trên màn hình đã hiện ra kết quả kiểm tra. 
Trên hệ thống này từ mã vận đơn hàng đã có thể tra ra được người gửi bưu kiện là Khương Tiểu Lôi, mà người nhận bưu kiện cũng là Khương Tiểu Lôi. 
Thời gian phát bưu kiện là năm rưỡi sáng. 
Kỳ Vô Quá khẽ nhíu mày, nhìn về phía Thang Tĩnh Nhã: “Năm rưỡi sáng, gần khớp với khoảng thời gian mà cô nhìn thấy mấy cái thùng giấy trước tủ bưu kiện.” 
Thang Tĩnh Nhã gật đầu: “Ừm.” 
Tưởng Phương nói: “Tủ có thể đựng bưu kiện, cho nên đống thùng giấy cô thấy lúc đó cũng có khả năng là do người gửi đặt.” 
Lý Chính Lâm hỏi: “Chẳng lẽ lúc đó Khương Tiểu Lôi còn chưa chết?” 
“Chết rồi cũng có thể gửi bưu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954736/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.