Kỳ Vô Quá đi dọc theo đường tới điểm đánh dấu, rất nhanh đã đến tủ bưu kiện gần tòa nhà số ba ở phía trước.
Tủ bưu kiện này nằm trên sân cỏ, cái cây nằm cạnh bên có treo rương điểm danh. Nơi đây khá là hẻo lánh, lại còn có một cái tủ bưu kiện nên phải yêu cầu có bảo an đến xem mỗi ngày, tránh phát sinh các tình huống khác thường.
Kỳ Vô Quá đi tới, mở hộp rương ra, thấy thẻ điểm danh xuống rồi ký tên mình vào.
Lúc cậu khép nắp hộp lại, mũi bắt đầu hơi giật giật.
Ngũ quan của Kỳ Vô Quá đều rất nhạy cảm, cậu ngay lập tức phát hiện xung quanh dường như có điều không đúng lắm, từ lúc cậu vừa tới thì đã ngửi được có mùi gì là lạ.
Thứ mùi ngai ngái này trước sau cứ vương vấn trong mũi cậu không tan, đây là điều bất thường, vì nó là thứ mùi không nên xuất hiện trong bãi cỏ buổi sáng sớm.
Cậu cau mày suy nghĩ một chút, cảm thấy nó như là mùi của máu tươi.
Kỳ Vô Quá lần tới nơi tỏa mùi nồng nhất, đi thẳng tới trước tủ bưu kiện.
Cậu càng tới gần tủ thì mùi tanh này càng nặng.
Kỳ Vô Quá nhanh chóng phát hiện ra nguồn gốc của mùi tanh, cũng không khác suy đoán trong lòng cậu là mấy, thứ mùi này chính là mùi máu tươi.
Hàng dưới cùng của tủ bưu kiện, là ô vuông dùng để chứa hình chuyển phát nhanh đã được phóng to, chiều cao khoảng 50cm.
Giữa mấy khe hở của cửa các ô vuông có một thứ chất lỏng màu đỏ đang tuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954734/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.