Cùng lúc đó, đèn trên trần nhà đột ngột tắt đi.
Nguồn sáng duy nhất chỉ còn lại ánh sáng xanh sâu thẳm nơi cửa.
Kỳ Vô Quá nhìn sang, bên ngoài hành lang hoàn toàn bị thứ ánh sáng âm u này bao phủ, tản ra một loại khí tức không có ở nhân gian.
Quả nhiên như dự đoán của Kỳ Vô Quá, Trịnh Hoa và Ngô Uy vì phá cửa mà biến thân thể vốn đã bấy nay còn bấy hơn, toàn bộ xương cốt đều bị tháo rớt.
Hai con quỷ đã hoàn toàn bị biến đổi, xương đùi bị vỡ nát, nửa người dưới chỉ còn lại miếng da dính trên mặt đất.
Bọn hắn cứ vậy mà dùng tay bò vào, động tác vừa chậm vừa vặn vẹo.
Trịnh Hoa thậm chí còn ngẩng đầu lên, để lộ khuôn mặt trương phềnh xấu xí. Đầu của cậu ta bị va chạm trong vụ tai nạn, phần trán bị đập lõm xuống, trông giống như một quả bóng da bị xì hơi.
Cậu ta nở nụ cười với Kỳ Vô Quá: “Bọn tớ về với cậu đây.”
Kỳ Vô Quá quay đầu đi, cậu thật sự không muốn nhìn thấy hình ảnh gớm ghiếc này chút nào, tầm mắt lại đặt lên trận án, chỉ nghĩ rằng loại chú này chắc không phải cái bẫy chết người đâu nhỉ.
Trịnh Hoa và Ngô Uy càng lúc càng bò tới gần, chỗ da bị tổn hại lộ ra phần xương tay trắng hếu, giơ lên muốn chạm vào Kỳ Vô Quá.
Trận bùa chú trên bàn đột nhiên tỏa ra ánh sáng màu đỏ sậm bao phủ lên hai con quỷ, thậm chí ánh đèn màu lục dường như cũng bị tắt mất.
Ngô Uy đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954727/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.