Kỳ Vô Quá lên lầu, vào phòng rửa mặt dùng nước lạnh tắm rửa. Lúc quay trở về ký túc xá, cậu thấy Đoạn Lệ đang ngồi ở bàn học nghịch di động.
Kỳ Vô Quá nghĩ một chút, hỏi: “Chuyện tai nạn xe cộ trên cao tốc kia thế nào rồi? Có lẽ đám Trịnh Hoa không có việc gì đâu.”
Đoạn Lệ trực tiếp ném chiếc điện thoại qua, nói: “Còn đang cấp cứu trong bệnh viện, xe gặp nạn nhiều lắm, tin tức cụ thể còn chưa rõ.”
Kỳ Vô Quá liếc mắt nhìn nó, kinh ngạc phát hiện ra điện thoại của Đoạn Lệ có thể kết nối Internet. Đãi ngộ của NPC với người chơi đúng là khác nhau một trời một vực, trong lòng cậu không khỏi thấy có chút bất công.
Đoạn Lệ lại hiểu nhầm ý của Kỳ Vô Quá, mở miệng nói tiếp: “Có khi bọn họ thật sự không có chuyện gì đâu, đừng lo lắng quá.”
Kỳ Vô Quá ngẩng đầu nhìn Đoạn Lệ, cảm thấy thái độ của hắn có chút kỳ quái, rõ ràng là thái độ ôn hòa không hề phù hợp với vẻ ngoài.
Buổi tối hôm đó, Kỳ Vô Quá ngủ không được sâu, cũng không phải bởi vì những chuyện kỳ lạ đã trải qua hôm nay, mà là vì cậu không quen giường.
Kỳ Vô Quá là một người thích hưởng thụ, mặc dù không có chỗ ở cố định, nhưng vẫn sẽ chọn những nơi vô cùng thư thái để ở tạm.
Đơn giản mà nói, từ sau khi tốt nghiệp cậu đã không còn ngủ giường đóng ván gỗ. Bây giờ phải nằm trên giường gỗ cứng rắn khiến cho Kỳ Vô Quá có chút khó ngủ.
Đoạn Lệ nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ve-huu-phan-quan-tham-gia-tro-choi-chay-tron/954721/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.