*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đôi cánh đen nhánh bao phủ cả bầu trời, cả trăm năm qua thế mà lại có một con trùng đực to gan lớn mật dám hiện nguyên hình ngay tại Mẫu Tinh trung ương!
Trùng văn trên người Vệ Diễm sáng lóng lánh như hắc diệu thạch*, sặc sỡ đến chói mắt.
(Hắc diệu thạch – Obsidian: dạng thủy tinh núi lửa tự nhiên được tạo ra ở dạng đá mác-ma phun trào. Nó được tạo ra khi dung nham felsic phun trào ra từ núi lửa và nguội lạnh nhanh nên bên trong nó có các tinh thể rất nhỏ.)
Lúc nhóm cảnh vệ rề rà điều động nhân lực chạy tới bắt người thì cậu đã dẫn thượng tướng Diehl rời khỏi hiện trường rồi.
Sau đó, quân bộ trung ương cũng khẩn cấp chạy tới nơi.
Mấy người cấp dưới của Diehl đang núp ở gần đó, nhìn thấy cảnh này cũng đực người ra, “Chuyện gì thế này?…… Thượng tướng, hình như cũng rất có số đào hoa đó nha??”
Vệ Diễm ôm người bay lên trời, có chút bối rối nhìn xung quanh.
“Đi về hướng tây.” Một giọng nói trầm thấp dễ nghe vang lên bên tai cậu.
Tê…… Vành tai của Vệ Diễm truyền đến một trận tê dại, tiếng thở dốc rên rỉ cùng tiếng khóc xin tha lại hiện lên trong đầu, ký ức hôm đó cũng trở nên rõ hơn vài phần.
Vệ Diễm ngoan ngoãn bay về hướng Diehl chỉ.
Cả hai vậy mà có thể cắt đuôi được nhóm người đang đuổi theo.
Vệ Diễm ôm Diehl đi vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-vat-va-vuot-nguc-toi-phat-hien-vo-minh-ket-hon-voi-nguoi-khac/252519/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.