Sau khi ra khỏi cung điện Thích Tiếu Phong, Tiêu Trạm không còn nơi nào khác để đi. Hắn tìm một gốc cây gần đây coi như có thể ẩn nấp, nhảy lên thân cây, xác định xem có rắn chắc hay không liền yên tâm mà nằm xuống.
Thuở bình sinh hắn chẳng có mấy yêu thích, chỉ duy nhất một việc khiến hắn say mê là ngủ, hắn còn vì thế mà nghĩ ra một bộ công pháp tu luyện trong mộng cảnh, đề phòng bị người đánh lén khi đang ngủ.
Cả đời hắn hao hết tâm quyết để truy cầu cảnh giới võ học vô thượng. Sau khi chết, hắn trơ mắt nhìn các loại công pháp dần dần trở nên sa sút, mãi cho đến cuối cùng lại gần như thất truyền. Quả thực chính là đang trào phúng trắng trợn.
Bối cảnh thời đại của Tiêu Trạm khi còn sống cũng gần tương tự với thế giới này, ngoại trừ võ công tâm pháp và công pháp tu luyện càng thêm huyền diệu ra thì việc tranh đấu giữa các môn phái giang hồ rất hỗn loạn, cùng với những nhân sĩ bạch đạo tự xưng mình hóa thân vì chính nghĩa, thật sự rất dối trá và ghê tởm, những mặt khác ngược lại chẳng có gì khác biệt.
Xem ra, nhiệm vụ đầu tiên ở thế giới này không phải là ngẫu nhiên, vì để hắn trước tiên thích ứng với nhiệm vụ nên đã tận lực cố ý an bài cho hắn. Hệ thống coi như cũng khá là tri kỷ, chẳng qua điều này sẽ không bù đắp được công lao của nó.
Tiêu Trạm trong đầu chế nhạo kẹo đường núp ở trong góc tối, lạnh lùng cười.
"Giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-vai-ac-trong-sinh/976981/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.