Chương trước
Chương sau
P/s: Mình đang tập tành edit, nên mn có thể góp ý thoải mái.
......
"Thiếu niên, xét thấy ngươi phẩm cách tinh kì, chắc hẳn không phải là vật trong ao*, ở trước mặt ngươi đây hiện tại có cơ hội một bước lên trời, ngươi có muốn thử một chút hay không?"
• Vật trong ao: Ý chỉ người bình thường, không có sự nghiệp hay tài năng gì bình thường cả.
Tiêu Trạm nhìn cái vật đang phát sáng giống một viên kẹo đường ở trước mắt này, cười nhạo một tiếng, "Nói nghe thử xem."
Viên kẹo đường phát sáng kia lập tức lắc lắc thân thể nhỏ, hào hứng ngẩng cao đầu đáp: "Giữ gìn hòa bình thế giới nha!"
Tiêu Trạm: "......"
"Không phải cùng ngươi đùa giỡn đâu" Kẹo đường khụ hai tiếng, nghiêm túc nói: "Chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới đạt được thân thể bất tử sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn trái ôm phải ấp mỹ nhân trong ngực hay sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn trở thành chúa cứu thế được vạn dân tín ngưỡng? Cơ hội ngàn năm có một, nếu như ngươi bỏ qua thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa đâu."
Tiêu Trạm hơi nhướng mày, hỏi: "Thân thể bất tử là có ý gì?"
Viên kẹo đường thấy hắn mắc câu, âm thanh máy móc liền lộ ra một chút vui vẻ, "Hoàn thành nhiệm vụ được chỉ định để tích góp giá trị kinh nghiệm cùng điểm tích phân, đến cấp bậc nhất định ngươi một lần nữa có thể có được huyết nhục chi thân*."
• Huyết nhục chi thân: Chỉ thân thể máu thịt.
Tiêu Trạm có chút do dự, "Nhiệm vụ cụ thể là gì?"
Kẹo đường nói: "Xuyên qua các loại thế giới giả thuyết ngăn cản BOSS trọng sinh báo thù, đồng thời giúp hắn dựng lại tam quan đúng đắn, thế nào rất đơn giản có phải hay không."
Yên lặng nhìn viên kẹo đường ngốc nghếch này, Tiêu Trạm gật nhẹ mỉm cười, "Rất đơn giản." Lấy bạo chế bạo hắn rất am hiểu.
Kẹo đường hỏi: "Nói như vậy là ngươi đồng ý trói định rồi nha?"
Tiêu Trạm gật đầu, "Đồng ý."
......
Sau khi hệ thống trói định theo thông lệ thường sẽ đọc hết thảy ký ức của túc chủ, lấy tiềm lực phân tích để thích hợp với nội dung nhiệm vụ.
Vài giây sau, kẹo đường bỗng nổ tung, giống như một đoàn nhím cầu đang không ngừng xoay quanh lăn lộn trên không trung.
"A dược hoàn, dược hoàn, dược hoàn...." Như bị biến thành con nhím, kẹo đường gần như bạo tẩu, "Thế mà lại trói buộc với hồn thể một ngàn năm không tiêu tán của đại vai ác! Này là muốn làm nhiệm vụ như thế nào!"
Tiêu Trạm bình tĩnh nói: "Đừng hoảng hốt, ta đã hoàn lương."
Kẹo đường ngừng lại, thử dò xét: " Vậy ngươi mau nói, cái gì gọi là tam quan đúng đắn."
"......" Trầm mặc nửa ngày, Tiêu Trạm mới đáp: " Nếu không hay là ngươi đổi một vấn đề đơn giản hơn."
Viên kẹo đường nếu có thể khóc hiện tại đã đem nước mắt khóc tới khô, nó mới vừa rồi bị cỗ lực lượng hấp dẫn tới đây, nhìn thấy một hồn thể linh lực cường đại còn tưởng rằng chính mình nhặt được bảo vật lại không nghĩ tới là lão quái vật! Thế nhưng là một lão quái vật không có tam quan!
Hồn thể mấy ngàn năm không thể tiêu tán, đây rốt cuộc yêu cầu tinh thần lực cường đại đến cỡ nào!
Nó trước đó mang nhiệm vụ miêu tả tới mức tốt đẹp như vậy, chờ tiến vào các loại nội dung cốt truyện, túc chủ nhất định sẽ phát hiện chính mình bị hố...... Chuyện kế tiếp nó nghĩ cũng không dám nghĩ QAQ
Nhưng cũng không có cách nào, hệ thống một khi đã trói định thì không cách nào giải trừ, trừ phi đại nhân của căn nguyên thế giới ra tay, kẹo đường ưu tang tiếp nhận hủy bỏ giả thuyết giải trừ đồng đội.
Tiến vào nội dung cốt truyện nó lần nữa nhắc nhở túc chủ.
"Phải bình tĩnh khi gặp chuyện."
"Phải suy nghĩ kỹ trước khi làm mọi việc."
"Và phải nghĩ tới vấn đề theo góc độ tích cực."
Tiêu Trạm: "....." Đột nhiên có loại dự cảm bất thường.
......
"Đang rà quét thân thể phù hợp, thành công trói buộc, bây giờ tiến hành dẫn vào số liệu, đếm ngược bắt đầu, mười, chín, tám..... ba, hai, một, hoàn thành."
Tiêu Trạm bỗng dưng mở mắt ra, dòng máu ấp áp lưu động trong cơ thể, mạch đập cường cường hữu lực nhảy lên, loại cảm giác quen thuộc mà vừa xa lạ này, sau khi hắn chết một mực lấy trạng thái hồn thể để tồn tại, vậy mà một cái chớp mắt đã qua mấy ngàn năm.
Hắn còn chưa kịp hưởng thụ nỗi vui sướng một lần nữa có được thân thể, cửa gỗ chạm khắc trước mắt bị người dùng lực đá văng, vài tên nam nhân che mặt thống nhất mặc hắc y nhanh chóng bước vào, mấy người hợp lực đem Tiêu Trạm nâng khỏi giường.
Giờ phút này, hắn mới phát hiện chính mình được bọc trong cái chăn bông màu đỏ, hơn nữa..... bên trong lại không mặc gì cả.
Tiêu Trạm hỏi kẹo đường: "Bọn họ muốn mang ta đi đâu?"
Đã xem xong cốt truyện, viên kẹo đường có hơi chột dạ: "Đại khái là đi gặp BOSS đi, sớm một chút có thể nhìn thấy nhân vật mình công lược cũng không tồi đi, ha... ha....."
Tiếng cười máy móc chọc tới Tiêu Trạm da đầu tê dại, lúc này đám người đang khiêng Tiêu Trạm bắt đầu bát quái.
Giáp nói: "Ta nói chớ, thà chết chứ không chịu khuất phục, kỳ thật hắn làm gì có lá gan này, độc dược được đặt bên cạnh gối đầu của hắn, hắn còn chẳng có dũng khí để mà nuốt vào."
Ất nói: "Có thể cùng Giáo Chủ giao hợp là vận mệnh của hắn, thế nhưng còn không chịu, thật không biết tốt xấu."
Bính nói: "Giáo Chủ mỹ mạo phóng nhãn toàn bộ giang hồ cũng không thể tìm ra người thứ hai, nếu có thể làm lô đỉnh cho y, ta có chết cũng cam nguyện!."
Đinh nói: " Ngươi không phải thể chất chí dương chí cương Giáo Chủ tất nhiên sẽ không dùng, tên tiểu tử này dáng người coi như không tệ, chuyện kia cũng đủ uy nghiêm, nghe nói là độc tôn của Từ lão tướng quân, cũng không biết là có chịu được Giáo Chủ hay không....."
Mấy người liên tục cười thầm......
Trong thời gian đám người kia say mê tán gẫu, Tiêu Trạm cũng đã tiêu hóa xong nội dung cốt truyện cùng ký ức của nguyên chủ.
Nguyên chủ gọi là Từ Trạm, là độc tôn có uy vọng nhất đương triều của Từ lão tướng quân, bởi vì thể chất chí dương chí cương bị Giáo Chủ bắt đến làm lô đỉnh, người này tính tình kiên cường, thà gãy chứ không chịu khuất phục, vì không chịu bị làm nhục nên đã trực tiếp nuốt xuống độc dược, sau đó Tiêu Trạm liền tiếp thu cỗ thân thể này.
Tiêu Trạm hỏi: "Ta đây là mượn xác hoàn hồn?"
Kẹo đường nói: "Không cần để ý những chi tiết này, đây đều vì hòa bình của thế giới."
Tiêu Trạm lại hỏi: "Mỗi lần làm nhiệm vụ thân thể đều là tìm tạm thời? Vạn nhất không tìm thấy thân thể phù hợp thì sẽ có kết cục gì?"
Kẹo đường trầm mặc một hồi lâu mới đáp: "Cái này không cần lo lắng nha, thi thể vẫn là rất dễ tìm, cùng lắm chất lượng không thể bảo đảm....."
Tiêu Trạm yên lặng nhắm mắt lại, xem ra viên kẹo đường này giấu hắn không ít chuyện, không biết tiếp theo sẽ cho hắn kinh hỉ gì.
......
Không bao lâu, Tiêu Trạm bị mang tới một gian phòng rộng rãi, trong phòng rất nóng, cơ hồ mỗi một góc trong gian đều đặt một chậu lò than, hắn nhớ tới Giáo Chủ này có thể chất chí âm chí nhu, thuở niên thiếu bởi vì tu luyện ma công lưu lại mầm bệnh nhưng không kịp thanh trừ đến mức phải phi thường e ngại rét lạnh.
BOSS ở kiếp trước cũng bởi vì nhược điểm này mà bị nam chủ tiêu diệt, nếu đã trùng sinh khẳng định phải nghĩ đến biện pháp để thanh trừ bệnh căn, tiêu trừ tai họa ngầm.
Mà Từ Trạm chính là thuốc dẫn.
Bọn họ đi ra ngoài, Tiêu Trạm chậm rãi xốc chăn lên đánh giá thân thể này một chút, eo hẹp chân dài, cơ bắp cân xứng, cơ bụng cùng cơ ngực rắn chắc hữu lực, khắp nơi lộ rõ sức lực bộc phát cùng thị giác mỹ cảm, là một cây thương tốt một ngàn dặm mới tìm được, khó trách vị Giáo Chủ này không tiếc cùng đại tướng quân đương triều đối địch, cũng phải đem người bắt trở về.
Hắn cứ như vậy không một mảnh vải bước xuống giường, tìm kiếm khắp nơi y phục có thể che đậy, đáng tiếc lại không như mong muốn, gian phòng này bình thường không ai ở nơi này nghỉ ngơi, tự nhiên cũng không có y phục dư thừa.
Ngẫm nghĩ, hắn đem chiếc chăn đỏ thẳm bằng gấm đã bọc trước đó tháo ra, làm một kiện trung y đơn giản miễn cưỡng có thể che khuất bộ vị trọng điểm, duy nhất không được hoàn mỹ chính là nhan sắc quá mức diễm tục......
Nhìn sắc trời cách màn đêm còn một đoạn thời gian, Tiêu Trạm ngồi xếp bằng đả tọa. Đem nội công tâm pháp đã khắc sau trong đầu tại đan điền luân chuyển một vòng, rất nhanh những gì không khỏe trong thân thể dần dần tiêu tán, linh thể cùng thân thể càng thêm sát hợp.
Trong mấy ngàn năm, lấy trạng thái linh hồn phiêu bạt tứ phía, hắn cũng không phải cái gì cũng không làm mà là không ngừng nghiên cứu tu luyện, để linh thể ngày một ngày so với một ngày thuần túy tinh luyện, người bình thường hồn thể tuyệt đối không có khả năng ngàn năm bất diệt, chỉ có trải qua thiên chuy bách luyện* mới có thể ngưng kết nên tình trạng cho tới bây giờ.
• Thiên chuy bách luyện: Trải qua muôn ngàn thử thách / Qua nhiều lần gọt giũa.
Bỗng nhiên một bàn tay thuần tịnh trắng nõn chạm vào lồng ngực mạch sắc của hắn, Tiêu Trạm đột nhiên duỗi tay bắt lấy móng vuốt đang làm loạn kia, bên cạnh thêm ra một "nữ nhân" dáng dấp yêu dị, cười như không cười nhìn hắn chằm chằm.
• Mạch sắc: Màu lúa mì.
Đuôi lông mày một vòng xuân sắc, ánh mắt uyển chuyển phong lưu, đôi môi đỏ mọng như máu, trong con ngươi ánh huyết quang, trên mi tâm điểm một ấn ký hồng mai, thân mang một bộ cẩm bào hồng sắc thêu chỉ vàng, trương dương tà đồn. Chính là mỹ nhân đệ nhất giang hồ trong lời đồn, Giáo Chủ ma giáo Thích Tiếu Phong không thể nghi ngờ.
• Trương dương tà tứ: Tính cách phô trương tà ác.
Tiêu Trạm cau mày: "Quả nhiên là yêu vật, toàn thân đều lộ ra yêu khí."
Hệ thống rất muốn để túc chủ đi kiểm tra con mắt một chút hoặc làm một ít cơ năng sinh lý nam giới, "Căn cứ vào hệ thống phân tích số liệu, nam giới nhân loại thông thường lần đầu tiên nhìn thấy Thích Tiếu Phong đều sinh ra cảm giác tim đập thình thịch như hươu con xông loạn, ý loạn thần mê, cấp độ các loại phản ứng sinh lý khác thường."
Tiêu Trạm hỏi: "Khác thường là ý gì?"
Hệ thống trả lời một cách nghiêm túc: "Chính là cái loại nào đó khiến cho nam giới khổ không thể tả lại không có cách nào khác đối với người ngoài kể rằng chỉ có giống đực hắn là nam nhân bệnh tật đến đáng thương."
"....." Tiêu Trạm nói: "Ngươi dứt khoác nói thẳng ra.... Rất tốt."
Hệ thống sâu xa mỉm cười, cũng biết là sẽ hòa hợp.
......
Thích Tiếu Phong nắm cằm Tiêu Trạm, cưỡng bách hắn phải ngẩng đầu cùng mình đối diện, nheo mắt lại.
"Ngươi có nguyện ý giao hoan cùng bổn tọa?"
Tiêu Trạm không chút do dự trả lời: "Không thể."
Đôi mắt Thích Tiếu Phong rũ xuống, thấp giọng nở nụ cười, từng thanh âm với chất giọng mang theo hương vị mê hoặc, "Nói như vậy tức là với cái mạng này của ngươi cũng không muốn giữ lại."
Tiêu Trạm: "Ta muốn."
Ý cười trên mặt Thích Tiếu Phong trong nháy mắt biến mất không dấu vết, dùng ngữ khí không tán đồng nói: "Muốn mạng sống, lại không muốn phải trả cái giá đắt, thế gian này làm gì có dạng sự tình đôi bên toàn vẹn như thế."
"Ta nói có, liền sẽ có."
Tiêu Trạm chế trụ cổ tay đang kiềm hãm cằm mình, đem cái tay kia đẩy ra.
"Công lực vậy mà lại khôi phục. Không đúng, càng thêm tiến hóa." Thích Tiếu Phong nói: "Hay là nói ngươi lúc trước một mực ẩn giấu thực lực?"
Tiêu Trạm nhìn y, gằn từng chữ một: "Ngươi chỉ cần biết, ngươi không phải đối thủ của ta."
Thích Tiếu Phong a một tiếng, " Người trẻ tuổi không tránh được sẽ cuồng vọng một chút, thế nhưng cuồng vọng phải trả cái giá rất lớn ngươi có gánh nổi hay không, dám lớn tiếng bừa bãi có thể đánh bại được bổn tọa, toàn bộ võ lâm chắc chắn không tìm ra được người thứ hai...."
Lời còn chưa dứt, thân thể liền bị người điểm lên mấy chỗ đại huyệt, đừng nói tới nhúc nhích, nội lực khắp nơi đã bị phong bế, từ con đường nội bộ để phá giải bị triệt để chặt đứt.
Đối phương xuất thủ quá nhanh, đến mức ngay cả tàn ảnh của đối phương y cũng không có phát giác ra, cũng đã bị chế phục.
Thấy Giáo Chủ đại nhân một bộ dáng khó có thể tin được, Tiêu Trạm hiếm khi có lòng hảo tâm nhắc nhở y một câu.
"Vai ác thường chết vì nói nhiều, hiểu không?"
Thích Tiếu Phong nghẹn một lúc lâu, cuối cùng từ trong kẽ răng nghiến ra vài chữ: "Chịu, dạy..."
Tiêu Trạm cong cong môi, mang Giáo Chủ đại nhân không thể động đậy ném lên trên giường, sau đó tay chân lanh lẹ bắt đầu cởi bỏ y phục....
Thích Tiếu Phong đầu tiên là sững sờ, theo bản năng liền muốn quát lớn rằng hắn không được vô lễ, nhưng lời đến bên miệng lại biến thành lời trêu chọc.
"Chậc, hóa ra ngươi thích cái dạng này. Sớm nói a, cho dù không điểm huyệt đạo lên bổn tọa, bổn tọa cũng sẽ nguyện ý phối hợp."
Có thể nói mỹ nhân tuyệt sắc, giờ phút này y phục không chỉnh tề, lộ ra thân ảnh nửa ẩn nửa hiện, trong miệng còn sống chết nói ra mấy lời tán tỉnh, cơ bản chẳng có mấy nam nhân có thể cầm cự được.
Nhưng mà, Tiêu Trạm hắn có thể.
Hắn chẳng những có thể, thậm chí còn đối với mỹ nhân này sinh ra bất mãn thật lớn, một bàn tay hắn vỗ vào cặp mông đang vểnh cao phía trước, căn bản không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, "Không cho phép ngươi dùng giọng điệu quái gỡ này để nói chuyện."
Thích Tiếu Phong: "......"
Vài phút sau, Tiêu Trạm đem y phục Giáo Chủ mặc lên trên người, tuy rằng vẫn là màu đỏ lòe loẹt, nhưng tốt xấu những gì có thể che khuất vẫn che hết được.
Vừa quay đầu lại thấy Thích Tiếu Phong đang ngây ngốc nhìn mình, chợt nhớ tới sự tình y nguyên bản sợ lạnh, tự cho là đúng đem bộ đồ tự chế giản dị kia bản xiêm y mặc lên cho y, thuận tiện vì chính mình tri kỉ tán thưởng.
Thích Tiếu Phong: A, a!!!
Lão tử quần áo đều cởi, ngươi thế mà để cho ta xem cái này?!
......
Tác giả có điều muốn nói:
A, ta lại ngã bệnh, cho nên chương 1 đã viết lại, ta có tội, cho nên các ngươi coi như chương ngày hôm qua là đổi mới mới tốt, be be QAQ.
Thân mến không nhìn văn án, nên ta sẽ giải thích một chút, BOSS ở từng cái thế giới đều là cùng một người! Tuy nhiên nhìn qua thuộc tính không giống nhau lắm, kỳ thật bản chất đều là đói khát dụ thụ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.