Chương trước
Chương sau
Đường Tự giống như cương thi ngồi trên sô pha xem hết toàn bộ quảng cáo.

Sau khi xem xong y thật sự cảm nhận được sự bá đạo của Đông Phong, tuy rằng toàn bộ video không nói một chữ là đối phó yêu quái, nhưng nhân loại tay cầm trọng chùy, một tiểu yêu quái như y nếu vi phạm trật tự nhân loại, cuối cùng khẳng định cũng sẽ nổ thành như đám mây nấm kia.

Chờ buổi tối trở về phòng ngủ, trong đầu Đường Tự tràn ngập hình ảnh mây nấm.

Lúc trước chỉ nghe nói vũ khí của xã hội loài người sẽ đem thần tiên đều nổ thành cặn bã, nhưng không có tận mắt nhìn thấy.

Đường Tự chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu liền hiện ra chuyện mình sau khi kiến quốc thành tinh bị người phát hiện, sau đó bản thể của y bị trói rồi bị bắn, ô một tiếng theo tên lửa bay lên trời, sau tiếng nổ vang, trở thành vô số hạt kim trong đám mây nấm.

Trằn trọc, sợ đến không ngủ được.

Bùi Hành Vũ tắm rửa xong trở về phòng, liền nhìn thấy Đường Tự giống như cá chiên, ở trên giường lật trái, lật phải, để cho hai mặt mình đều bị chín đều.

Bùi Hành Vũ đi đến bên giường, Đường Tự vừa vặn lật một mặt, mặt hướng xuống dưới.

"Làm sao vậy?" Bùi Hành Vũ vỗ mông Đường Tự một cái, "Không phải là xem một bộ quảng cáo sao? Sao lại phấn khích như vậy?"

Đường Tự mặt vùi vào trong gối đầu, thanh âm rầu rĩ, "Ngươi" không hiểu. "

Dứt lời cả người liền cứng đờ, đầu bị nấm chiếm đầy rốt cục ý thức được một chuyện trọng yếu. Bùi Hành Vũ biết y là yêu quái!

Cá chiên - Đường Tự xoay người, đứng thẳng dậy từ trên giường, nhe răng trợn mắt nhìn Bùi Hành Vũ, ngữ khí hung dữ," Ta cảnh cáo ngươi a! Ta chính là đại yêu quái, đại yêu quái pháp lực vô biên, đánh chết ngươi cũng dễ dàng như nghiền chết một con kiến, nếu dám tiết lộ thân phận yêu quái của ta ra ngoài, hừ hừ.. "

Y muốn có lực uy hiếp Bùi Hành Vũ, nhìn quanh một vòng, nhìn thấy một gói tăm bông trên tủ bên giường.

Đường Tự từ trong đó rút ra một cái trước mặt Bùi Hành Vũ dùng một tay bẻ gãy tăm bông, ác thanh ác khí nói." Thấy chưa, ngươi nếu nói cái không nên nói ra, cây tăm bông này chính là kết quả của đời ngươi! "

Bùi Hành Vũ cố sức rặn lại không muốn cười vô mặt con cá chiên này rất phối hợp gật đầu," Được, tôi sẽ không nói ra đâu. "

Đường Tự lúc này mới hài lòng, tiếp tục nằm xuống chiên cá.

Bùi Hành Vũ bị một số động tác của Đường Tự làm cho dở khóc dở cười, hắn đại khái đoán được vì sao sau khi xem xong Đông Phong. Cả người Đường Tự đều không thích hợp, thì ra là lầm tưởng chuyển phát nhanh Đông Phong là vũ khí đối phó y.

Sao lại dễ thương dữ vậy?

Bùi Hành Vũ sau khi trèo lên giường, nhịn không nổi ở trên đầu Đường Tự xoa xoa một phen.

Gian phòng nhỏ, giường cũng nhỏ.

Trước khi Bùi Hành Vũ lên giường, Đường Tự cũng không cảm thấy nhỏ, chờ Bùi Hành Vũ lên giường, giường lập tức trở nên bức bách, Đường Tự lăn vào trong ngực Bùi Hành Vũ.

Vẫn là lấy tư thế đối mặt.

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ.

Đường Tự còn muốn lật lại, Bùi Hành Vũ theo bản năng giữ chặt eo y.

Bùi Hành Vũ." Ngủ. "

Đường Tự." Ồ. "

Nhắm mắt lại, nhưng vẫn không ngủ được.

Y ngẩng đầu thấy Bùi Hành Vũ đã nhắm mắt lại, liền nhẹ nhàng di chuyển thân thể, muốn từ trong ngực Bùi Hành Vũ di chuyển ra.

Tay Bùi Hành Vũ lại siết chặt một chút, trong giọng nói mang theo buồn ngủ lười biếng," Ngươi "yên tâm, ta sẽ không nói ra, sẽ không có người biết."

Nói tới đây, Bùi Hành Vũ nhớ tới muốn nhắc nhở Đường Tự một chuyện, buồn ngủ giải tán một chút, hắn nghiêm túc cùng Tiểu Nguyên Bảo trong ngực nói. "Năng lực của cậu sau này không nên sử dụng trước mặt người khác."

Lo lắng thân phận yêu quái của y bại lộ là một nguyên nhân, nguyên nhân quan trọng nhất là bởi vì năng lực của Đường Tự quá đặc thù, có thể điểm thạch thành vàng, cũng có nghĩa là Đường Tự có thể sáng tạo ra vô số tài phú, một khi bị người ta biết, nhất định sẽ dẫn đến tanh phong huyết vũ.

Đường Tự cũng biết điểm này, y thậm chí hối hận chính mình vừa mới xuyên qua ngày đó liền sử dụng chút năng lực sờ thạch thành kim, quá lỗ mãng.

Ngay cả Đường Tự cũng không biết sầu lo trong lòng y cứ như vậy bị Bùi Hành Vũ dẫn dắt ra ngoài.

Hắn dần dần cảm thấy mệt mỏi, không bao lâu mí mắt tăng thêm, trực tiếp ngủ trong lòng Bùi Hành Vũ.

Chỉ là trước khi đi ngủ y mơ hồ cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, nhưng thật sự quá mệt mỏi, lười nghĩ lại, tùy ý mình lâm vào giấc mộng ngọt.

Thẳng đến khi cảm giác được hô hấp của người trong ngực trở nên dài dài có quy luật, Bùi Hành Vũ mới mở hai mắt, trên tay dùng sức, đem người trong ngực ôm chặt lại..

Mùi tiền lại gần một chút, Bùi Hành Vũ có thể cảm giác được thần kinh rối bời của mình bị cỗ hương vị khiến người ta si mê này trấn an.

Có trời mới biết trước khi Đường Tự đến, hắn đã bao lâu không ngủ một giấc ngon.

Kết hôn với "Đường Tự" ba năm, Bùi Hành Vũ cũng chưa từng ngủ chung giường với: Cậu ấy ". Cho dù chuyển tới nơi này, phòng nhỏ chỉ có một phòng ngủ một giường, Bùi Hành Vũ cũng không ngủ chung giường với" Đường Tự ", mỗi đêm đều ở trên ghế sa lon nhỏ còn chưa được một mét năm trong phòng khách để ngủ.

Dù sao hắn cũng không ngủ được, có đôi khi liền ngồi cả đêm.

Sau đó Đường Tự liền xuất hiện.

Tối hôm qua hắn vốn định ngủ trên sô pha, kết quả nửa đêm bị mùi hương trên người Đường Tự hấp dẫn, ma xui quỷ khiến đi lên giường.

Vừa nằm lên giường, hương vị khiến người ta trầm mê đã tác oai tác quái trong chóp mũi hắn.



Thần kinh xao động bị trấn an, buồn ngủ thiếu ngủ trong thời gian dài dâng lên, Bùi Hành Vũ cơ hồ ngủ trong một giây.

Ngày hôm sau lúc tỉnh lại, Bùi Hành Vũ còn đang suy nghĩ muốn giải thích với Đường Tự như thế nào vì sao hắn lại ngủ trên giường, kết quả Đường Tự phỏng chừng ngay cả chính mình cũng không ý thức được điểm này, cả ngày cũng không nhắc tới.

Cho nên tối hôm nay, Bùi Hành Vũ quang minh chính đại trở về giường ngủ.

Nghĩ tới đây, Bùi Hành Vũ bật cười, rũ mắt nhìn thoáng qua người đang ngủ say trong lòng mình, nội tâm bình tĩnh trước nay chưa từng có.

Chẳng bao lâu, đã rơi vào giấc chiêm bao.

Mới hơn sáu giờ, hàng xóm xung quanh đã tỉnh lại, các loại âm thanh liên tiếp vang lên, nhà dân yên tỉnh mấy tiếng lại ồn ào.

Đường Tự tỉnh lại trong các loại thanh âm tràn ngập khói lửa, phát hiện cả người mình đều bị Bùi Hành Vũ ôm vào trong ngực.

Giường rất nhỏ, vốn hai đại nam nhân bọn họ muốn ngủ sẽ có chút miễn cưỡng, nhưng bởi vì bọn họ ôm nhau ngủ, bên giường vẫn lưu lại không ít khoảng cách.

Đường Tự nằm ở trên giường tỉnh thần trong chốc lát, tối hôm qua trước khi đi ngủ cảm giác không thích hợp càng ngày càng rõ ràng.

Ôi, ôi!

Y nhớ tới," Đường Tự "và Bùi Hành Vũ căn bản chưa từng ngủ chung giường, vậy vì sao hai ngày nay Bùi Hành Vũ lại ngủ cùng y chớ?

Chỉ chốc lát sau, Bùi Hành Vũ cũng tỉnh.

Hắn cùng Đường Tự nói một tiếng" Chào buổi sáng. "

Cũng rất nhanh phát hiện Đường Tự mặt mang theo hoang mang, lúc này lập tức đoán được nguyên nhân, lớn tiếng do người nói:" Đói không? Tôi đi nấu ăn sáng. "

Đường Tự còn chưa trả lời, bụng ngược lại thay y trả lời trước, phát ra một tiếng ùng ục vang lên.

" Đói bụng. "Đường Tự thành thật trả lời, suy nghĩ cũng bị Bùi Hành Vũ dẫn xa ra.

Đường Tự hôm nay vốn có thể đi đến Triều Ca và đoàn làm phim" Người vì tiền mà chết "ký hợp đồng, bất quá bởi vì Đường Tự không có cùng Quách Hướng Đông ký hợp đồng, tài nguyên này Đường Tự có thể lấy được hay không vẫn là một ẩn số.

Mặc dù là một ẩn số, nhưng trong lòng Đường Tự ít nhiều có đáp án, xác suất Diệp Chi Vân có tám phần sẽ tìm tới hắn.

Nói trắng ra, nhân vật này do ai diễn là Diệp Chi Vân nói, Quách Hướng Đông căn bản cũng không có quyền quyết định.

Cũng chính là biết điểm này, đối với ngày hôm qua Quách Hướng Đông uy hiếp, Đường Tự cũng không có để ở trong lòng.

Quả nhiên, lúc chín giờ mười mấy phần, điện thoại Đường Tự vang lên, hiển thị một đoạn số xa lạ.

Đường Tự mở ra nghe máy, trong điện thoại truyền đến thanh âm của Diệp Chi Vân.

Diệp Chi Vân." Tôi là Diệp Chi Vân. "

Đường Tự." Diệp Đạo, chào buổi sáng. "

" Chào buổi sáng. "Diệp Chi Vân nói:" Nếu có thời gian, có thể đến Triều Ca điện ảnh một chuyến không? Chúng tôi đã ký hợp đồng theo kế hoạch ban đầu. "

Hôm nay Diệp Chi Vân tới công ty chính là vì ký hợp đồng với Đường Tự, kết quả thời gian sắp tới cũng không thấy bóng người của Đường Tự, ngược lại người đại diện của Đường Tự dẫn theo một diễn viên khác có hai ba phần tương tự Đường Tự tới.

Diệp Chi Vân khẳng định sẽ không sử dụng diễn viên này, Đường Tự đối với nhân vật Thần Tài mà nói là độc nhất vô nhị, không ai có thể thay thế.

Sau khi truy vấn, anh mới biết Đường Tự không phải diễn viên của Triều Ca Điện Ảnh, hôm qua tới công ty chỉ là đi gặp mặt người đại diện, dự định ký hợp đồng, nhưng cuối cùng không hài lòng với điều khoản hợp đồng nên không ký.

Quách Hướng Đông liền tự ý đem nhân vật này cho người khác. Quách Hướng Đông chính là ôm tâm tính thử xem, Diệp Chi Vân nguyện ý sử dụng nghệ sĩ hắn giới thiệu, đó chính là hắn kiếm được. Nếu không muốn, hắn cũng không dùng tổn thất gì.

Kết quả không ngoài dự đoán, Diệp Chi Vân nhận định Đường Tự.

Quách Hướng Đông chỉ có thể đưa thông tin liên lạc của Đường Tự cho hắn.

Vì vậy, có cuộc gọi này.

Đây là một cơ hội, Đường Tự không có đạo lý cự tuyệt.

Sau khi cúp điện thoại, anh và Bùi Hành Vũ nói một tiếng," Bây giờ tôi muốn đi triều ca điện ảnh ký hợp đồng. "

Bùi Hành Vũ buông di động từ trên ghế đứng lên," Chờ tôi một lát, tôi thay quần áo cùng cậu đi cùng. "

" Không cần phiền toái anh đâu "Đường Tự vội vàng nói.

Bùi Hành Vũ đi vào phòng ngủ, vừa đi vừa nói với Đường Tự," Hợp đồng có hiểu không? Có thể thấy được đối phương có ở hố cậu hay không? "

Đường Tự lập tức đổi giọng," Vậy phiền cho anh rồi. "

Vài phút sau, Bùi Hành Vũ từ trong phòng ngủ đi ra, đổi quầy hàng mặc vào bộ âu phục đáy hòm trong tủ quần áo.

Bộ âu phục này là Bùi Hành Vũ mang ra từ trong nhà lúc trước, cũng không phải nói có ý nghĩa kỷ niệm gì, chỉ là muốn giữ lại sau này lúc tìm việc làm sung túc tràng diện.

Một thương hiệu xa xỉ được đặt hàng riêng, đường cong âu phục hoàn mỹ phù hợp với vóc người Bùi Hành Vũ, càng tôn lên chiều cao và đôi chân dài của Bùi Hành Vũ.

Hàng sạp chợ cũng không thể che dấu khí chất quý phái tao nhã của Bùi Hành Vũ, huống chi là âu phục được thiết kế riêng?



Đường Tự nhìn chằm chằm Bùi Hành Vũ một hồi lâu.

Bùi Hành Vũ buông tay trước mặt y, thể hiện đầy đủ vóc người đẹp của mình," Lần này đẹp trai chưa? "

" Đẹp trai hả? "Đường Tự suy nghĩ trong chốc lát, đưa ra đáp án này, bởi vì nhìn Bùi Hành Vũ như vậy, Đường Tự thật sự không cách nào nói ra chữ" Xấu ".

Bùi Hành Vũ.."

Đẹp thì đẹp, không đẹp thì không đẹp, làm sao mà trả lời đẹp trai mang tính nghi vấn chứ.

Đây chỉ là một khúc nhạc nhỏ, bởi vì Đường Tự muốn chạy tới Triều Ca điện ảnh ký hợp đồng, lần này Bùi Hành Vũ lại hào phóng kêu tích tích.

Bất quá lần này dùng tài khoản của Đường Tự.

Đường Tự cũng là người dùng mới, trong tài khoản có hệ thống tặng phiếu giảm giá 30-20% không dùng thì phí.

Hơn một giờ sau, hai người đến tòa nhà điện ảnh và truyền hình Triều Ca.

Diệp Chi Vân cố ý phái trợ lý đến đón bọn họ, dẫn bọn họ đi tới văn phòng của Diệp Chi Vân.

Trên đường đi tới văn phòng, trợ lý liên tiếp nhìn Bùi Hành Vũ, nhưng lại không dám nhìn quá lâu, khí thế trên người vị này thật sự là quá mạnh.

Thang máy dừng lại trên tầng 12.

Lầu này là bộ phận sản xuất phim và truyền hình Triều Ca, ngoại trừ đạo diễn sân khấu nổi tiếng Diệp Chi Vân, còn có mấy đại ca trong ngành ngày thường cũng làm việc ở tầng này.

Trợ lý dẫn bọn họ dừng lại trước cửa, gõ cửa. "Diệp đạo, Đường Tự tiên sinh đến."

"Vào đi."

Trợ lý đẩy cửa ra, mời Đường Tự và Bùi Hành Vũ đi vào, lại đóng cửa lại cho bọn họ.

Diệp Chi Vân rất trực tiếp, sau khi nhìn thấy Đường Tự trực tiếp đưa hợp đồng cho y: "Hợp đồng ở đây, nếu không thành vấn đề thì ký đi."

Đường Tự hai tay tiếp nhận hợp đồng, ngược lại đưa cho Bùi Hành Vũ, "Anh nhìn xem?"

Bùi Hành Vũ vừa tiến vào Diệp Chi Vân liền chú ý tới hắn, lấy khí chất của Bùi Hành Vũ, làm cho người ta không chú ý tới hắn khó khăn.

"Vị này là?" Diệp Chi Vân hỏi.

"Bùi Hành Vũ." Bùi Hành Vũ chủ động vươn tay về phía Diệp Chi Vân, "Người đại diện của Đường Tự."

"Xin chào." Diệp Chi Vân và Bùi Hành Vũ bắt tay, tuy rằng không biết Đường Tự như thế nào lại đổi người đại diện, cũng không biết lần này người đại diện này có đáng tin cậy hay không.

Sau khi giới thiệu lẫn nhau, đi vào chủ đề chính.

Bùi Hành Vũ bắt đầu lật xem điều khoản hợp đồng, giống ngày hôm qua liếc một cái nhìn liên tục mười hàng, lại đem mỗi một điều khoản đều thấy rõ ràng.

Vài phút sau, Bùi Hành Vũ xem xong điều khoản, nói: "Điều khoản đại bộ phận không thành vấn đề, nhưng có mấy điều ta muốn rõ ràng một chút."

Sau đó, chỉ ra chính xác các điều khoản của sự nghi ngờ.

Diệp Chi Vân âm thầm kinh hãi, lập tức gọi pháp vụ bên mình tới, sau khi đối chiếu từng cái một, đúng là bọn họ bên này xảy ra vấn đề.

Anh nghĩ kém rồi, người đại diện của Đường Tự này thập phần đáng tin cậy.

Điều khoản sửa đổi xong, pháp vụ đang định trở về xây dựng lại một bản hợp đồng, Bùi Hành Vũ gọi hắn lại, "Không vội, về thù lao phim ở đây tôi còn phải cùng Diệp đạo diễn thảo luận một chút."

Diệp Chi Vân. "Được, không biết Bùi tiên sinh đối với phương diện thù lao phim này có cái nhìn gì?"

Bùi Hành Vũ đưa ra đề nghị của mình, sẽ không làm cho Diệp Chi Vân cảm thấy quá khó tiếp nhận, cũng để cho bên mình tiến một bước lớn.

Diệp Chi Vân lại nói phải cân nhắc, tuy rằng trong phạm vi tiếp nhận, nhưng trong ngành cũng không có quy ước trả thù lao nhiều như vậy cho người mới.

Ngay sau đó, trợ lý gõ cửa và bước vào.

"Đạo diễn Diệp, đạo diễn Từ nghe nói nhân vật Thần Tài trong bộ phim mới của Ngài đã tìm được diễn viên rồi, anh ấy muốn tới xem một chút."

Diệp Chi Vân híp mắt, đột nhiên nói với Bùi Hành Vũ. "Có thể, phần thù lao dựa theo lời ngươi nói."

Bùi Hành Vũ sững sờ nghe ra cảm giác nghiến răng nghiến lợi.

Đạo diễn Từ trong miệng trợ lý tên là Từ Hữu Thương, trong nghề có danh xưng Từ Điên, là đạo diễn phim truyền hình chuyên về phim cổ trang huyền huyễn.

Vừa vặn, trên tay hắn có một bộ phim truyền hình huyền huyễn đang chờ quay, vẫn không tìm được nhân vật chính ưng ý.

Những thứ này vốn không liên quan gì đến Diệp Chi Vân, một bộ phim hài, một là phim truyền hình huyền huyễn, hai bộ này bắn đại bác cũng không tới chút liên cang.

Nhưng vấn đề nằm ở nhân vật chính của bộ phim mới của đạo diễn Từ.

Nhân vật chính của đạo diễn Từ chết tiệt kia là tán tài đồng tử, trùng khớp với nghiệp vụ nhân vật của hắn đang

Muốn!

*Tán tài đồng tử (thiện tài đồng tử): Người xuất hiện trong các câu chuyện dân gian, được miêu tả cùng Long Nữ như một tiểu đồng hầu cận bên Quan Thế Âm Bồ Tát. Về sau thường dùng chỉ một người tiêu tiền hoang phí, tẩu tán hết tài sản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.