Đúng là u lan như mỹ nhân, khi gió thổi tới khó mà giữ được mùi hương.**********Thuyền khởi hành từ bến đò Tầm Dương, đi về phía nam dọc theo sông Lạc Thủy, đi qua Cẩm Châu và Lai Châu cuối cùng dừng chân ở bến đò Đông Hải, cũng chính là hạ lưu sông Tiền Đường.Lúc Nhàn Đăng lên thuyền đã là buổi tối rồi, con thuyền chở khách dài bốn mươi bốn trượng, rộng mười tám trượng, có hai tầng.
Ở giữa tầng dưới là gian phòng bình thường dành cho bá tánh, người làm trên thuyền ở, còn phòng ở tầng trên là dành cho quan lại, quý nhân ở.Nếu chỉ có một mình Nhàn Đăng ngồi thuyền thì chắc chắn sẽ chen chúc trong khoang bình thường, dù sao qua hai ngày cũng sẽ đến Tiền Đường.
Nhưng có Lan Tuyết Hoài ở bên cạnh, y lại không dám tùy tiện tìm đại một chỗ để ở tạm, cho nên y nhất định phải chọn thứ đắt nhất, tốt nhất.Bởi vậy, phòng của hai người bọn họ nằm ở tầng hai gần cuối thuyền, phòng chữ Thiên số một và phòng chữ Thiên số hai.Sau khi Nhàn Đăng lên thuyền thì tay chân như nhũn ra, bởi vì trước nay y chưa từng đi đường thủy, buổi tối còn chưa ăn được bao nhiêu thì y đã mơ màng ngủ thiếp đi.Lần này, y lại nằm mơ, trong mơ y đứng bên trên một vách núi, nơi đó bị xuyên qua ngàn vạn lỗ thủng, vĩnh viễn không thể khôi phục được.
Chỉ là lần này có một điểm khác với lần trước, đứng trước mặt y còn có một thiếu niên mặc áo trắng.Đối phương quay lưng về phía y, y chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-vai-ac-mat-tri-nho/4084912/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.