Nhàn Đăng cười nhạt: “Đây chính là điều mà ta muốn nói.
Lúc ấy ta cũng có nghi ngờ chuyện này.
Hà Đại đã đối phó Vương quả phụ bằng cách nào.
Hà viên ngoại luôn ngậm miệng không nhắc tới chuyện này, xem ra vấn đề nằm ở đây.
Ta nghĩ, con chồn vàng thành tinh đó đoán chừng chính là thông qua cơ hội này mà cấu kết với Hà Đại.”Lan Tuyết Hoài còn nhớ thân thể y không được khỏe.
Hắn đợi một hồi lâu, đại khái cảm thấy đã cách lần quan tâm trước đó được một khoảng thời gian rồi, cũng không có vẻ mình hết sức ân cần quan tâm, mới mở miệng: “Ngươi ngồi xuống rồi hẵng nói.”Nhàn Đăng: ???Y thấy Lan Tuyết Hoài mở miệng, vốn cho rằng hắn đang muốn phát biểu nhận xét một phen, kết quả chỉ là nói một câu này nọ câu sau không hề ăn nhập với câu trước, khiến cho y rất nghi ngờ.Ta đi rất ổn, sao lại phải ngồi xuống? Chẳng lẽ hắn mệt rồi sao? Nhàn Đăng không nhịn được nghĩ thầm trong bụng: Nhìn tâm trạng của hắn có vẻ không được tốt lắm, ta không nên làm trái lời hắn nói, tránh cho lại bị hắn nắm được cán rồi giày vò một phen.Thế là Nhàn Đăng tìm một khối đá coi như bằng phẳng ngồi xuống.
Sau khi y ngồi xuống thì trong dạ dày y đã không còn khó chịu như vậy nữa, quả thật tốt hơn vừa đi vừa nói nhiều.“Không biết Tiểu Tiên Quân có từng nghe qua một truyền thuyết dân gian hay không?” Nhàn Đăng dùng tay áo lau lau mặt trên của tảng đá, mời Lan Tuyết Hoài cũng ngồi xuống: “Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-vai-ac-mat-tri-nho/4084903/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.