Lan Tuyết Hoài hơi nhíu mày: “Chồn?”Nhàn Đăng gật đầu: “Đường Kỳ Nhạc quả nhiên không có lừa ta, kính này vẫn có chút công dụng.”Y nhét gương vào trong ngực, ló đầu nhìn ra cửa. 
Vân tiểu di còn chưa chết tâm, vẫn không chịu rời đi: “Khách nhân, ngài ngủ rồi sao?”Nhàn Đăng nhỏ giọng nói: “Đừng trả lời. 
Lúc này nếu như trả lời thì sẽ đúng ý muốn của nó. 
Ngươi yên tâm, chỉ cần chúng ta không trả lời nó thì nó sẽ không có cách nào đi vào phòng được.”Lan Tuyết Hoài nói: “Cần ngươi nhắc nhở ta sao?”Nhàn Đăng lặng lẽ ngậm miệng.Cả hai người đều không có lòng dạ nào để ngủ, mặc dù đang nằm ở trên giường nhưng toàn bộ tinh thần đều tập trung nhìn chằm chằm vào động tĩnh ở cửa.Lúc Nhàn Đăng đang mải miết nín thở, hai tiếng “ọt ọt” vang lên đặc biệt không đúng lúc. 
Y cúi đầu nhìn xuống bụng của mình một cái, bụng của y không phụ sự mong đợi của mọi người, lại “ọt ọt” hai tiếng, chứng tỏ hai tiếng mới vừa rồi đúng là do mình phát ra.Nhàn Đăng trong chớp mắt đã xấu hổ đỏ mặt, cố gắng co cuộn người lại, để cho tiếng bụng mình kêu nhỏ hơn một chút.Lan Tuyết Hoài hừ một tiếng, móc một túi điểm tâm từ trong ngực của mình ra, nện lên trên bả vai của Nhàn Đăng.Nhàn Đăng bị nện một phát không kịp phản ứng. 
Sau đó y lập tức ngửi được một mùi thơm ngọt của thức ăn. 
Y mò kiếm cái túi ở trong bóng tối, lấy từ trong ra một miếng bánh ngọt rồi dồn vào trong miệng.Sau khi y ăn xong một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-vai-ac-mat-tri-nho/4084897/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.