Chu Ngạn im lặng một lúc rồi mới lên tiếng: "Tại sao phải vội vàng như vậy, không phải chúng ta vẫn chưa làm xong thủ tục sao?"
Tô Nam bình tĩnh trả lời: "Em dọn đi trước, cho anh chút thời gian bình tĩnh. Dù sao thì em cũng sẽ phải đi thôi."
Chu Ngạn im lặng nhìn cô một lát, rồi không nói thêm gì nữa, anh nằm lên giường và ngủ. Không giống trước kia, anh không còn đọc sách hay làm việc gì nữa.
Tô Nam thấy vậy cũng không nói gì thêm. Đã khuya rồi, cô còn phải đi làm vào ngày mai. Cô quyết định lên giường ngủ, không để tâm thêm nữa.
Giữa hai người giờ đây khoảng cách đã xa hơn trước, không còn sự gần gũi như trước kia nữa.
Tô Nam thực ra đã quen với sự thay đổi này. Vào giai đoạn cuối của cuộc hôn nhân, cô và Chu Ngạn đã ít tiếp xúc từ lâu. Tuy nhiên, Chu Ngạn không quen với sự xa cách này. Cả đêm anh trằn trọc không ngủ, nhiều lần anh định gọi Tô Nam dậy để chất vấn hoặc cầu xin cô thay đổi quyết định.
Nhưng nghĩ lại dáng vẻ kiên quyết của Tô Nam ở công viên, Chu Ngạn lại không có đủ can đảm để làm điều đó. Anh biết, dù có cầu xin hay làm gì, kết quả có lẽ vẫn không thay đổi.
Sáng hôm sau, không ai nói gì với ai. Chu Ngạn cảm nhận rõ rệt sự lạnh lùng và xa cách từ Tô Nam. Điều này còn đáng sợ hơn cả sự tức giận, bởi vì trong mắt cô, anh dường như không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tuc-chet-vo-cu-trong-sinh-quyet-tam-vuon-len/3747180/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.