Sau khi Tiêu Thịnh Vũ trở về, đầu óc liền một mảnh trống rỗng, chuyện đến nước này khó mà nói quay lại liền quay lại được.
Thư Lan cũng có chút hoảng hốt, nhìn dáng vẻ Tiêu Thịnh Vũ thất hồn lạc phách mà nhớ lại mình trước kia cũng từng như thế, mọi thứ thay đổi nhanh đến chóng mặt khiến mình chẳng nói nổi lời nào.
Chỉ có Thư Cách rất vui vẻ, còn hỏi Thư Lan rằng chú Tiêu Thịnh Vũ lần sau đến đây có mang theo đồ chơi tới cho nó nữa không, Thư Lan bóp nhẹ mũi nó, khẽ mắng yêu: “Trong đầu con chỉ biết tới đồ chơi thôi sao.”
Chung Kình hiếm khi có ngày nghỉ đến đây chơi, Thư Lan liền thuận tiện mua chút rau dưa tính nấu một nồi canh ngon, ít nhiều thì trong lòng cậu vẫn có chút chột dạ.
Chung Kình đưa hộp sữa bò cho Thư Lan rồi mua thêm chút măng và rau tươi.
Thư Lan nói: “Đợi em nấu thêm món chay nữa.”
Chung Kình níu vai cậu, nhìn thật rõ Thư Lan rồi chậm rãi nói: “Tôi có cảm giác cậu giấu tôi chuyện gì đó.”
Thư Lan: “… Không có.”
“Tiêu Thịnh Vũ tới tìm cậu?”
“Làm sao anh biết?” Thư Lan sửng sốt lên tiếng.
Chung Kình chỉ vào tách trà đã nguội trên bàn, “Cậu không uống trà, hơn nữa căn cứ vào phản ứng hôm nay của cậu, xem ra tôi đã đoán đúng rồi.”
“…”
“Hửm?”
“Anh Kình… Xin lỗi,” Thư Lan xấu hổ cúi đầu, “Lúc trước Tiêu Thịnh Vũ muốn em quay lại với hắn, em quýnh lên liền…Nói em bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-vong-thoi-gian-quay-tro-lai/1897332/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.