*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiêu Thịnh Vũ nói sẽ cho Thư Lan thời gian là bốn năm, Thư Lan có thể không chấp nhận tình yêu của anh, thế nhưng anh sẽ không buông tay, cũng sẽ không để Thư Lan có cơ hội cùng người khác bên nhau. Tiêu Thịnh Vũ vốn cường thế bá đạo, đây chính là ranh giới cuối cùng của anh, là sự nhân nhượng mà anh dành cho cậu.
“Anh có thể cho em thời gian để em từ từ quên đi nỗi đau kia, thế nhưng đến cuối cùng, người có thể cho em hạnh phúc nhất định là anh.” (Bá đạo trên từng hạt gạo T^T)
“Anh che chở em, sau đó em muốn bay thế nào cũng được.”
“Nhanh lớn thêm một chút, anh sẽ chờ em, bảo bối của anh.”
Thư Lan tiếp điện thoại xong vẫn luôn tỏ ra bình tĩnh, tuy rằng cậu biết Tiêu Thịnh Vũ sớm muộn gì cũng sẽ tìm được cậu, thế nhưng không nghĩ tới Tiêu Thịnh Vũ lại nguyện ý đưa ra điều kiện như vậy.
Bốn năm nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, vừa lúc Thư Lan sắp học xong, nhưng cũng có thể phát sinh bất cứ chuyện gì, trước đó Tiêu Thịnh Vũ một bước không rời Thư Lan, hiện tại lại chủ động đưa ra điều kiện như vậy, trong lòng Thư Lan chẳng nói rõ là tư vị gì, nếu là do Tiêu Thịnh Vũ yêu người khác, như vậy bọn họ chia tay cũng là tự nhiên, nếu là… Cậu không biết nên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-vong-thoi-gian-quay-tro-lai/1897320/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.