Thư Lan từ từ uống ngụm nước, Tiêu Thịnh Vũ cao hứng vì cậu mà nâng cốc. Thư Lan không thể đứng dậy, chỉ có thể nằm úp sấp, động đậy một chút cũng đụng đến vết thương, còn có bộ vị kia đau đến không thốt nên lời, nhưng so với đó thì tâm lại càng đau hơn.
Cậu một chút cũng không thèm nhìn Tiêu Thịnh Vũ, cậu có chút nghĩ, so với dáng vẻ ôn nhu hiện giờ của Tiêu Thịnh Vũ thì cậu vẫn tình nguyện không ai bên cạnh vào thời điểm mình sốt cao tỉnh lại sau cơn hôn mê.
Còn nhớ lúc đó Tiêu Thịnh Vũ đem cậu nhấn nhoài trên bàn rồi dùng dây lưng không ngừng quất cậu, mấy lần da tróc thịt bong, nút gài của dây lưng khảm sâu trong da thịt, Thư Lan đau đớn hét toáng lên, liên tục run cầm cập, bụng cũng bị góc bàn cà vào xanh tím một mảng, cuối cùng quần áo cũng chưa cởi hết liền trực tiếp bị ném lên giường, Tiêu Thịnh Vũ lúc ấy thực sự giận điên lên, giống như muốn liều mạng dồn cậu vào chỗ chết, vô luận Thư Lan giải thích thế nào, xin tha ra sao, Tiêu Thịnh Vũ cũng không nghe, anh căn bản chưa từng tin tưởng cậu! Tiêu Thịnh Vũ chỉ dựa vào phần băng ghi hình kia liền định tội cậu! Đánh nát tất cả tưởng niệm cậu đối với Tiêu Thịnh Vũ!
Thư Lan thật sự đau lòng, tình cảm hai người vừa mới bắtđầu tiến triển tốt thì khả năng chưa gì đã thấy trước kết cục đổ vỡ, chưa gì mà cậu đã phải chịu oan uổng, nhưng hiện tại cậu đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-vong-thoi-gian-quay-tro-lai/1897315/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.