Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trì Hi Văn đẩy cửa phòng bệnh bước vào.
Hộ lý nghe thấy tiếng động ngẩng đầu lên, cô thấy vẻ mặt lo lắng của Trì Hi Văn thì cũng hồi hộp theo, cô nhanh chóng bỏ bó hoa trên tay xuống, hỏi: “Có chuyện gì vậy ạ?”
Trì Hi Văn đứng trước cửa đảo mắt vào bên trong.
Trong phòng tuy chỉ có một ngọn đèn nhưng bấy nhiêu đó đủ để Trì Hi Văn thấy rõ căn phòng.
Không có.
Ngoại trừ bà nội đang ngủ và hộ lý ra thì chẳng còn ai nữa.
Mấy hôm nay tinh thần bà nội không ổn định nên bác sĩ đã kê cho bà một ít thuốc ngủ, do vậy mà dù động tĩnh của Trì Hi Văn có hơi lớn thì cũng không thể đánh thức bà được.
Mồ hôi từ trên trán thấm vào mắt Trì Hi Văn khiến nó thấy cay mà đỏ lên càng thêm rõ rệt.
Hộ lý thấy Trì Hi Văn như thế, giật mình hỏi:
“Thưa anh?”
Lúc này Trì Hi Văn mới chợt hoàn hồn lại, hắn quay đầu nhìn sang hộ lý thì thấy trên tay cô đang cầm một bó hoa, đồng tử Trì hắn khe khẽ nheo lại.
“Vừa nãy…” Giọng Trì Hi Văn khản đặc, hắn ho một tiếng thì giọng mới có phần dễ nghe hơn “Vừa nãy có người đến thăm bà nội phải không?”
Hộ lý thở phào nhẹ, nhắc đến chuyện này cô ấy nhanh chóng cười rồi nói: “Đúng rồi! Không biết mấy hôm nay anh có lên coi hotsearch không, ban nãy là Diệp Khê Niên đến đó! Trời ơi, đứng gần mới thấy cậu ấy đẹp trai thật, con gái của tôi thích cậu ấy lắm!”
Trì Hi Văn ngắt lời hộ lý, hắn nhìn chằm chằm vào cô, hỏi: “Vậy cậu ấy đâu rồi?”
Hộ lý đáp: “Cậu ấy vừa về, chắc cũng mới hai phút thôi.”
Trì Hi Văn như mất hết sức lực, đến cánh tay đang dựa vào thành cửa cũng từ từ buông xuống.
“Đi rồi…” Trì Hi Văn lẩm bẩm, một lúc sau hắn lại hỏi hộ lý: “Em ấy có nói gì không?”
Hộ lý nhớ lại rồi nói với Trì Hi Văn: “Cậu ấy nói là đến thăm bà nội rồi hỏi vài câu về tình hình của bà, sau đó cậu ấy bảo là không muốn làm phiền bà nghỉ ngơi nữa nên để bó hoa ở đây rồi đi mất.”
“Nếu anh có chuyện quan trọng thì bây giờ đuổi theo chắc…”
“Bỏ đi.”  Trì Hi Văn nói.
Quả thật trước khi đến phòng bệnh thì Trì Hi Văn rất muốn gặp Diệp Khê Niên.
Thế nhưng sau khi đã đến đây và biết Diệp Khê Niên đã rời đi rồi thì Trì Hi Văn cũng trở nên bình tĩnh lại.
Hắn không cần nóng vội như vậy, Khê Niên cũng đã đồng ý gặp họ rồi, họ sẽ có thể chính thức gặp mặt cậu ấy sớm thôi.
Lưu Nhiên cũng nói cậu ấy đến đây đã được nửa tiếng, nếu như Khê Niên thật sự muốn gặp mặt hắn thì ban nãy trên hành lang cậu cũng đã không trốn đi rồi.
Cũng đã gần mười bảy năm kể từ ngày cậu rời khỏi nhà họ Trì, đối với Khê Niên mà nói thì họ quá đỗi xa lạ, bây giờ chắc chắn cậu vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý.
Trì Hi Văn không cần phải gấp, cũng không thể gấp được.
Đèn hành lang rất sáng, một nửa cơ thế Trì Hi Văn hướng ra ngoài, một nửa thì ẩn trong bóng tối. Một lúc sau, hắn khẽ cười một tiếng, có lẽ là tiếng cười nhỏ quá nên hộ lý cũng không chắc đó có phải là ảo giác của cô hay không.
“À, cô bảo em ấy gọi… Bà nội?”
Hộ lý gật đầu: “Ừm.” Bỗng dưng cô như vừa sực nhớ ra gì đó, vội thốt lên “À đúng rồi, cậu ấy còn nói mấy hôm sau cậu sẽ quay lại thăm bà.”
Trì Hi Văn lại bật cười.
Lần này tiếng cười rất lớn, hộ lý chắc chắn cô không nghe lầm.
Dù hộ lý có ngốc đến đâu thì tới mức này rồi cô cũng sẽ nhận ra giữa Diệp Khê Niên và nhà họ Trì chắc hẳn có mối quan hệ nào đó, nếu không Trì Hi Văn đã chẳng hỏi nhiều đến thế.
Cô nhịn không được bèn hỏi: “Cậu ấy… Cậu Diệp là?”
Trì Hi Văn bộc bạch đáp: “Cậu ấy là em trai tôi.”
Hộ lý ngạc nhiên: “Em trai?”
Lúc sau cô lại có vẻ như đã nghĩ ra gì đó: “Ý anh là…?”
Hộ lý kinh ngạc che miệng lại, cô không thể nào tin được. Cô nhìn một sang bà Trì vẫn đang say giấc một cái rồi kích động nói: “Vậy chẳng phải…”
Trì Hi Văn làm động tác “suỵt” với cô.
Hắn liếc mắt nhìn sang bà nội đang ngủ say rồi mới nhỏ giọng đáp: “Chuyện này tạm thời đừng nói cho bà nội biết, đợi Khê Niên đồng ý đến thăm bà với chúng tôi rồi nói cũng chưa muộn.”
Nghe đến đây, bảo mẫu không tài nào khép được mồm, cô gật đầu liên tục.
“Anh yên tâm! Yên tâm!”
Cô làm việc trong nhà họ Trì cũng được nhiều năm, trước đây khi ông nội Trì bệnh nặng cũng là do cô chăm sóc ông ấy.
Bây giờ bà nội bệnh, ngoại trừ người nhà họ Trì thì người lo lắng nhất cho bà cũng chính là cô.
Sau khi biết được chuyện này, cô hộ lý xúc động lạ thường, cô quay người đi len lén lau nước mắt.
Trì Hi Văn nhìn thấy tất cả những hành động đó, hắn nói: “Hôm nay làm phiền cô ở lại chăm sóc bà nội rồi, tôi về trước nhé.”
Cô hộ lý vội gật đầu: “Vâng, anh yên tâm.”

Lưu Nhiên vừa mới lái xe của Trì Hi văn sang cạnh xe mình thì Diệp Khê Niên tới, vừa hay cậu trông thấy Lưu Nhiên từ trên xe Trì Hi Văn bước xuống.
“Em đang…” Diệp Khê Niên thắc mắc.
Lưu Nhiên thấy Diệp Khê Niên thì lập tức hỏi: “Sao anh Diệp xuống một mình thế? Anh không gặp giám đốc à?”
Ban đầu Diệp Khê Niên ngơ ra không hiểu chuyện gì, nhưng rất nhanh sau đó cậu đã hiểu người mà Lưu Nhiên nói là Trì Hi Văn.
Cậu bất ngờ, nếu Trì Hi Văn gặp được Lưu Nhiên ở hầm đỗ xe vậy hắn chắc chắn biết cậu cũng…
“Anh ấy… Giám đốc Trì đâu rồi?” Diệp Khê Niên cố tỏ ra không có gì khác thường hỏi.
Lưu Nhiên lắc đầu: “Chắc là đang trên lầu. Giám đốc nghe nói anh cũng đến thì lập tức bảo em giúp anh ấy đậu xe rồi chạy lên lầu mất rồi.”
Diệp Khê Niên bất giác nắm chặt một bên tay.
Hắn phải quan tâm cậu bao nhiêu mà đến cả trợ lý của cậu cũng biết rõ như thế?
Mắt Diệp Khê Niên đỏ dần lên.
Thấy Diệp Khê Niên mãi không lên tiếng, Lưu Nhiên bèn hỏi: “Anh Diệp ơi, vậy giờ mình đi trước hay đợi giám đốc ạ?”
Diệp Khê Niên suy nghĩ hồi lâu mới lắc đầu đáp: “Mình về trước đi.”
Hôm nay Diệp Khê Niên vừa mới từ bên cảnh sát Vương nghe chuyện của gia đình mình, cậu còn chưa kịp suy nghĩ gì đã vội vã chạy đi thăm bà nội.
Diệp Khê Niên cũng chỉ muốn nhìn bà một cái rồi âm thầm rời đi. Không ngờ cậu lại bị Trì Hi Văn phát hiện.
Không phải Diệp khê Niên không muốn gặp Trì Hi Văn mà là vì bây giờ cậu vẫn chưa sẵn sàng.
Cậu không biết mình nên hành xử như thế nào với người trong gia đình này.
Trước khi chuẩn bị sẵn sàng thì Diệp Khê Niên không muốn mọi thứ trở nên hỗn loạn, mất cân bằng.
Diệp Khiên đã nói thế, Lưu Nhiên cũng không hỏi nhiều nữa, cậu ấy lên xe mở Google Map rồi lái đi.

Ngày hôm sau, hiếm khi mà người nhà họ Trì có cơ hội ngồi lại với nhau.
Trì Hi Văn đắn đo suy tư rất lâu mới quyết định nói chuyện này cho Đàm Dao và Trì Lăng.
Vừa nghe xong, mắt của Đàm Dao ửng đỏ lên: “Con nói sao? Khê Niên nó…”
Trì Hi Văn gật đầu: “Vang, Khê Niên đi thăm bà nội, còn mua hoa hồng – loại hoa mà bà thích nhất cho bà nữa.”
Đến cả Trì Lăng luôn là người trầm ổn nhất khi nghe đến đây cũng nghẹn ngào nói: “Vân Tinh có lòng…”
“Nếu bà nội biết người mà bà ngày đêm nhớ mong đã quay về, chắc bà ấy sẽ đồng ý chữa bệnh đúng không?” Nói đến đây, khóe môi của Trì Hi Văn cũng dần cong lên.
Đàm Dao tương đối hiểu rõ bà nội, nghe vậy bà cũng cười lên: “Ừ, mẹ thương Vân Tinh nhất, nếu mẹ biết Vân Tinh về rồi chắc chắn sẽ nghe lời Vân Tinh đi chữa bệnh.”
Ba người lại cùng nhau nói về rất nhiều thứ.
Trong cuộc trò chuyện họ còn bàn tới thứ tư tuần này, khi đi gặp Khê Niên thì sẽ gặp mặt ở đâu rồi đi đâu dùng bữa.
Thậm chí họ còn chuẩn bị sẵn vài kế hoạch khi gặp mặt cậu.
Cũng lâu rồi người nhà họ Trì chưa được thoải mái như vậy.
Song, họ lại không ngờ tới buổi gặp mặt mà họ chuẩn bị sẵn sàng từ sớm đó lại là công dã tràng.

Cùng ngày, vừa mới sáng sớm Tạ Y đã đưa kịch bản phim cho Diệp Khê Niên, đồng thời cô còn báo thêm một tin vui: Diệp Khê Niên không cần đi thử vai nữa.
Biết tin, Diệp Khê Niên vô cùng kinh ngạc hỏi: “Sao lại không cần thử nữa ạ?”
Tạ Y cười đáp: “Đạo diễn xem hình em, bảo là em rất hợp với mẫu hình nhân vật mà ông ấy muốn cho nên tuyển thẳng luôn. Cơ mà chúng ta cũng không nên vui mừng quá sớm, đạo diễn có nói dù sao em cũng chưa từng đóng phim nên trước khi khởi quay sẽ làm một buổi thử vai nho nhỏ, đến lúc đó nếu em không hợp vai thì mình vẫn còn nửa tháng để vào đoàn quay phim học kinh nghiệm, nếu sau đó vẫn không ổn thì mới đổi diễn viên.”
Cơ hội học hỏi kinh nghiệm từ người trong đoàn là một cơ hội hiếm có, nếu nắm bắt được cơ hội này thì kỹ năng diễn xuất của Diệp Khê Niên cũng được nâng cao rất nhiều.
Diệp Khê Niên vui mừng: “Vậy tốt quá rồi!”
“Bây giờ vẫn còn một tháng mới khởi quay. Trong thời gian này, em hãy cố gắng học kỹ năng diễn xuất, đừng trì hoãn thời gian học trên công ty, chúng ta cố gắng bước thêm bước nữa nào!”
Diệp Khê Niên vâng một tiếng.
“À đúng rồi.” Tạ Y suy nghĩ một chút rồi nói “Còn về chuyện trên Weibo thì em đừng quan tâm, hôm qua Tống Cảnh làm loạn trong Weibo em hết nguyên ngày, mà chắc cũng không được bao lâu nữa đâu, công ty đã quyết định kiện cậu ta rồi.”
Hôm qua sau khi Diệp Khê Niên đăng Weibo, Tống Cảnh lập tức chạy xuống phía dưới không ngừng xin lỗi, đương nhiên fans và cư dân mạng cũng cũng nhau kéo đến chửi cậu ta xối xả.
Lúc đó Diệp Khê Niên cũng thấy bình luận của Tống Cảnh nhưng cậu không trả lời cậu ta.
Khi nghe tới câu “Công ty đã quyết định khởi kiện Tống Cảnh”, cậu mới ngạc nhiên hỏi: “Khởi kiện?”
Tạ Y giải thích: “Cậu ta vi phạm hợp đồng.”
Diệp Khê Niên gật đầu, cậu cũng không quá để ý chuyện này.
Dù sao thì Diệp Khê Niên cũng đã đạt được mục đích rồi, sau này cho dù Tống Cảnh có ra sao thì cũng chẳng liên quan gì đến cậu.

Đúng như Tạ Y nói, quả thật mấy ngày nay Tống Cảnh không ổn chút nào.
Bên tòa án đã gửi trát hầu tòađến cho cậu ta, thế nhưng dù cậu ta có ra giá bao nhiêu cũng chẳng có luật sư nào phụ trách vụ án này.
Mỗi ngày Tống Cảnh đều không dám ra ngoài, khi ăn cơm cũng chỉ dám đặt mua trên mạng, đến cả việc vứt rác cậu ta cũng chỉ dám lén lút đi ra ngoài vứt vào đêm khuya.
Những ngày như thế cậu ta chịu đủ lắm rồi, nhưng bây giờ Hạ Hoài Minh cũng đã hoàn toàn trở mặt, thậm chí hắn ta còn uy hiếp nếu Tống Cảnh tung những chuyện xấu của hắn lên thì hắn sẽ đuổi cổ Tống Cảnh ra khỏi căn hộ này.
Chuyện đó quả nhiên uy hiếp được Tống Cảnh nên cậu ta cũng không dám làm bậy. Thế nên Tống Cảnh chỉ còn cách trông chờ vào Diệp Khê Niên, vậy mà cậu ta làm loạn hết hai ngày cũng không thấy Diệp Khê Niên có hành động gì, chỉ có cư dân mạng thay phiên nhau chửi rủa cậu ta mà thôi.
Lần này Tống Cảnh hoảng thật rồi.
Cậu ta không đủ trả số tiền bên công ty yêu cầu bồi thường, nếu như Diệp Khê Niên không giúp cậu ta…
Mới nghĩ đến đây Tống Cảnh đã thấy cực kì tuyệt vọng.
Mãi cho đến khi có người gọi cho Tống Cảnh.
Cậu ta vốn không định bắt máy vì đây lạ số lạ.
Dù sao thì mấy ngày gần đây có rất nhiều người gọi tới đe dọa cậu ta, Tống Cảnh nghĩ lần này chắc cũng như thế.
Nhưng sau khi Tống Cảnh nhìn xem khu vực gọi đến, cậu ta tức khắc ngẩn người.
“Alo?”
“Alo, là tiểu Tống à?” Bên kia truyền đến giọng một người phụ nữ quen thuộc “Con còn nhớ dì không? Xin lỗi vì giờ này rồi mà dì còn gọi cho con… Nhưng dì cũng hết cách…”
Nghe giọng nói quen thuộc trong điện thoại, trong mắt Tống Cảnh lại lần nữa nhen nhóm lên một tia hy vọng mới.
Đúng là trời không tuyệt đường người!
Sao cậu ta lại quên còn ông bà Diệp chứ?
_____________________
Blue lảm nhảmChương 31 tận 7k chữ, rồi sau này thêm combo chương 56 – 80 toàn 6k chữ. Lưng tui thấy không ổn đâu hiu hiu, tới đó có gì Blue sẽ tạm dời tiến độ thành 3 ngày hai chương nha. 
 Toàn 6k chữ không à hmu hmu                                                                                                                        

Mục Lục | Chương sau ⇁
CHIA SẺ
TwitterFacebook

CÓ LIÊN QUAN
[TỪ HÔN] 3211 Tháng Mười, 2021Trong "Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về"
[TỪ HÔN] 294 Tháng Mười, 2021Trong "Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về"
[TỪ HÔN] 3314 Tháng Mười, 2021Trong "Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về"
Trang: 1 2

ĐĂNG BỞI KẸO ĐƯỜNG CHO MỘT NGÀY NGỌT NGÀO
Xem tất cả bài viết bởi Kẹo đường cho một ngày ngọt ngào
ĐIỀU HƯỚNG BÀI VIẾT
BÀI TRƯỚC[TỪ HÔN] 29
BÀI SAU[TỪ HÔN] 31
19 BÌNH LUẬN VỀ “[TỪ HÔN] 30”

 chuông 
 nói:
5 Tháng Mười, 2021 lúc 22:41
Typo nhiều lớm ấy… Thôi cô nới lịch đi cho đỡ, thêm tgian check typo dấu má v.v…
[“Anh yên tâm! Yên tâm”]
[Lưu Nhiên vừa mới lái xe của Trì Hi văn sang cạnh xe mình thì Diệp Khê Niên tới,]
[Diệp Khiên đã nói thế, Lưu Nhiên cũng không hỏi nhiều nữa, cậu ấy lên xe mở Google Map rồi lái đi,]
[Thậm chí họ còn chuẩn bị sẵn vài kế hoạch khi gặp mặt cậu,
Cũng lâu rồi người nhà họ Trì chưa được thoải mái như vậy
.]
…Trì Hi Văn gật đầu: “Vang,
Đã thích bởi 1 người
Trả lời

 chuông 
 nói:
5 Tháng Mười, 2021 lúc 22:42
Còn nữa hay sao ấy mà tui không nhớ rõ, cô vẫn nên soát lại kĩ hơn á
Đã thích bởi 1 người
Trả lời

Kẹo Đường nói:
5 Tháng Mười, 2021 lúc 22:49
Đã rõ!:3333
Đã thích bởi 1 người

 chuông 
 nói:
5 Tháng Mười, 2021 lúc 22:55
Cố lên 

Đã thích bởi 1 người

Kẹo Đường nói:
5 Tháng Mười, 2021 lúc 22:45
Éc éc cảm ơn cô nha, chắc oải quá nên type nhầm dấu á, hai nút sát nhau quá hiu hiu
Đã thích bởi 1 người
Trả lời


Đoan Mộc Linh nói:
6 Tháng Mười, 2021 lúc 00:14
Nàng cứ nới lịch ra cho phù hợp dù sao sức khỏe thân thể quan trọng nhất. Tạng nàng thật nhìu iu thương nà 

Đã thích bởi 1 người
Trả lời

Kẹo Đường nói:
6 Tháng Mười, 2021 lúc 07:14
Xin nhận iu thường từ tình iu nha (≧◡≦) ♡
Thích
Trả lời

KD nói:
6 Tháng Mười, 2021 lúc 00:58
Cùng ngày, vừa mới sáng sớm Tạ Y đã đưa kịch bản phim cho Diệp khê Niên –> Khê Niên
——-
Tự dưng nghe buổi gặp mặt thành công dã tràng cái buồn ghê z chời =(((((
Đã thích bởi 1 người
Trả lời

Kẹo Đường nói:
6 Tháng Mười, 2021 lúc 07:14
Đã sửa lại nè, cảm ơn tình iu nhé ╰(*´︶`*)╯♡
Đã thích bởi 1 người
Trả lời
Pingback: [TỪ HÔN] 29 – Xanh ChàmPingback: SAU KHI TỪ HÔN VỚI TRA CÔNG, TÔI ĐƯỢC CHA MẸ GIÀU SANG NHẶT VỀ – Xanh Chàm
Chít chít mèo meo (「`・ω・)「
 nói:
6 Tháng Mười, 2021 lúc 09:15
Tự nhiên ngửi thấy mùi không ổn ở chương sau 
 cơ mà bồ cứ nới lịch ra cho đỡ mệt. Iu thương nhiều nhiều nè 
 ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ)ଓ⁾⁾
Đã thích bởi 1 người
Trả lời

Kẹo Đường nói:
6 Tháng Mười, 2021 lúc 10:51
Dè chắc chương nào trên 3k 4k tui sẽ nới lịch ra á, cảm ơn tình iu đã quan tâm tui nha
Đã thích bởi 1 người
Trả lời

pepepy.21 nói:
6 Tháng Mười, 2021 lúc 12:46
Cậu vất vả quá, cố lên nhé
Đã thích bởi 1 người
Trả lời

Kẹo Đường nói:
6 Tháng Mười, 2021 lúc 17:55
Cảm ơn tình iu đã động viên mình nha:333
Thích
Trả lời

Hôm nay không online nói:
6 Tháng Mười, 2021 lúc 23:17
Cậu cứ làm từ từ cũng được chủ yếu quan trọng vẫn là sức khỏe.
Chẳng lẽ Tống Cảnh lại muốn lợi dụng cha mẹ Diệp để làm khó cho Khê Niên
Đã thích bởi 1 người
Trả lời

Kẹo Đường nói:
7 Tháng Mười, 2021 lúc 07:23
Cảm ơn bồ đã hiểu cho mình nhé:3
Thích
Trả lời

khanhlinhisme nói:
7 Tháng Mười, 2021 lúc 09:40
Cố lên nhé chủ nhà ơi

Đã thích bởi 1 người
Trả lời

Kẹo Đường nói:
7 Tháng Mười, 2021 lúc 17:24
Cảm ơn tình iu đã ủng hộ mình ạ UwU
Thích
Trả lời

TRẢ LỜI

Muốn tìm gì nèSEARCH
ĐÃ GHÉ QUA NGẮM CÁ VOI
15 654 TÌNH IU
 BLUE

"Siêng ăn siêng ngủ nhưng mà lười edit. Tee hee." 

 TÔ

Editor, chủ vựa blog kiêm đăng bài, thiết kế wordpress của team.
"Đôi khi không phải không có chương mà do bé lười đấy"  

 RY

Chó vô tâm - Phụ huynh của đàn chó
"Thảo mai thân thiện cho đến khi nó chửi con mình."
"Dạo này bệnh lười lại tái phát rồi."
 MÒI

"Thay vì mở máy đánh chữ thì tui chọn đánh liên minh. Xin hãy hối chương tui, xia xìa~~"
"Tui không đánh liên minh, là liên minh đánh tui."
[TỪ HÔN] 33[TỪ HÔN] 32[TỪ HÔN] 31[TỪ HÔN] 30[TỪ HÔN] 29

BLOG TẠI WORDPRESS.COM.
Tạo trang web với WordPressTham gia
Trang này sử dụng cookie.
Tìm hiểu cách kiểm soát ở trong: Chính Sách Cookie
Theo dõi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.