Bùi Việt có chút thất vọng, thật ra hắn thích Thư Quân có thể giận dỗi với hắn, ít nhất chứng tỏ nàng để ý hắn.
Hai người yên lặng trong chốc lát.
Thư Quân bỗng nhiên nghĩ ra một ý tưởng, nàng thử nói với hắn.
“Bệ hạ, hôm nay các cô nương ngồi đó, cho dù là tài năng gia thế tướng mạo đều cực kỳ xuất chúng, ngài thật sự không có ý định gì sao?”
Đổi là người khác, nhất định cho rằng nữ tử này đang ghen.
Nhưng Bùi Việt liếc mắt một cái đã nhìn thấu tâm tư Thư Quân, ánh mắt hắn trở nên sắc bén vài phần.
“Nàng hy vọng trẫm thích người khác, sau đó bỏ qua cho nàng?”
Thư Quân bị chọc trúng tâm sự thì xấu hổ, nàng thẹn thùng cúi đầu.
Cô nương này khờ như vậy, làm chuyện xấu cũng không tự tin, như con hổ giấy, chọc một cái đã rách. Nhưng hắn lại rất thích.
Bùi Việt cũng không giận, vươn tay véo chiếc mũi đẹp của nàng: “Thay vì suy nghĩ mấy cái ý tưởng đó, nàng để dành sức đọc sách vẽ tranh đi.”
Thư Quân giận dỗi, nghiêng người né tránh tay hắn, dịch người tới ghế bành, chu chu môi: “Ngài thích nữ tử đầy bụng thi thư, đi Càn Khôn Điện tìm là được, tội gì tới dày vò ta. Ta không thích đọc sách, đời này cũng sẽ không thích. Ta lười biếng quen rồi, không ai quan tâm đâu!”
Khuôn mặt nhỏ của nàng đanh lại, càng nói càng có lý.
Bùi Việt cười ha ha.
Dáng vẻ nghịch ngợm hờn dỗi này, rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-hoang-hau/3729679/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.