Chứ như ta, lại chuyên rình rập đồng môn, lén ghen tỵ với người có tư chất tốt hơn mình, rồi âm thầm trộm linh khí của họ.
Chắc chẳng ai tưởng tượng nổi, có người có thể trộm cả linh khí bên cạnh mình.
Chẳng khác gì uống nước rửa chân người khác vậy!
Ngày tháng trôi qua, hầu như mỗi đệ tử ta đều từng “ghé thăm” một hai lượt.
Nhưng tính ra, ta vẫn ưu ái Thẩm Nguyệt Ninh hơn cả.
Cứ ba ngày là tìm nàng hút một lần.
Dẫu sao khi đến tu chân giới, phụ thân và kế mẫu cũng dặn rằng hai tỷ muội phải hòa thuận yêu thương.
Sau khi động phủ ta bị phá, vẫn chưa tìm được chỗ mới.
Vì mấy chỗ trống còn lại trên Linh Tiêu Phong đều bị Thẩm Nguyệt Ninh chiếm mất, nàng bảo để cất y phục với trang sức.
Đại sư huynh bất đắc dĩ cười khổ: "Nguyệt Ninh sư muội vốn tính trẻ con, ngươi nên bao dung nàng một chút."
Không hề nhắc đến việc sẽ sắp xếp chỗ ở cho ta thế nào.
Ta thở dài, nhận lấy hai viên linh thạch bồi tội của hắn, dựng một căn lều cỏ bên cạnh động phủ của Thẩm Nguyệt Ninh.
Ban ngày có người đi qua, ta liền niềm nở mời vào xem lều cỏ của mình.
Đối diện ánh mắt đầy cảm thương, ta cố tỏ ra kiên cường.
"Từ nhỏ ta đã ở trong nhà rách, căn lều này che mưa chắn gió được là tốt lắm rồi."
Đến khi đêm tối gió lớn, ta lại dán sát vào động phủ Thẩm Nguyệt Ninh, bắt đầu hút hút hút, thành thạo đến mức khiến người xót xa.
Tin tốt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-dao-tai-nguyen-khap-the-gian-deu-tu-dang-den/4640707/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.