Trong ý thức hôn hôn trầm trầm, Giang Toại phát hiện bản thân đang hoạt động.
Hắn mở mắt ra, nhìn quang cảnh kỳ dị trước mắt, nhất thời không phân biệt rõ đây rốt cuộc là cảnh trong mơ hay thực.
Qua giây lát, hắn mới phát hiện, không phải là hắn động, mà là "đồ vật" khác động, mà hắn bị bắt di động cùng đồ vật này.
Căn phòng kỳ quái, cảnh tượng kỳ quái, còn có một cái hộp nhỏ cũng kỳ quái.
Cái hộp nhỏ kia bị một bàn tay cầm, Giang Toại nỗ lực nhìn lên trên, muốn nhìn một chút xem chủ nhân cái tay kia là ai, nhưng phạm vi tầm nhìn trước mắt không phải hắn khống chế, lúc này, hắn nghe được một âm thanh cực gần.
"Niên độ bảng xếp hạng đệ nhất tác phẩm xuất sắc...《 Càn Nguyên ký 》?"
Âm thanh này thâm trầm lại xa lạ, nghe như là đang lầm bầm lầu bầu, Giang Toại còn đang tự hỏi đến tột cùng là tiếng ai, nghe được nửa câu sau, mày Giang Toại nhảy dựng.
Càn Nguyên —— không phải niên hiệu hiện giờ hoàng đế sử dụng sao?
Giang Toại không kịp tự hỏi, vội vàng nhìn lại về phía trước. Chủ nhân bàn tay tựa hồ đang nằm ở trên giường, hiện giờ thời tiết nóng bức, hắn mặc một cái quần xà lỏn in hoa, chân trái tùy ý để xuống, chân phải nhếch lên, như có như không lắc lư một chút.
Giang Toại không nỡ nhìn thẳng.
Có nhục văn nhã*! Quả thực là có nhục văn nhã!
*có nhục văn nhã ( hữu nhục tư văn): chỉ người tri thức làm ra những chuyện không phù hợp với thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-chuc-tieu-hoang-de-khong-lam-nguoi/1002306/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.