Địa điểm quay chương trình cách Yến Thành không xa, ngay cạnh huyện nông thôn miền núi nghèo khó, mất khoảng 3 tiếng đi lại.
Ninh Thời Tuyết lên xe được vài phút thì ngủ còn Dao Dao không ngồi yên nổi, cứ xoay tới xoay lui, nhìn ngắm khắp nơi rồi bi bô hát nhạc thiếu nhi theo đạo diễn.
Nhóc con được đạo diễn khen đến phổng hết cả mũi, nào là 'em bé ngoan', 'giỏi ơi là giỏi' nên cứ hát mãi đến khi mệt mới xua xua tay:
- Bé, bé không hát được nữa...
Sau đó thì dụi dụi mắt, lăn ra ngủ cạnh Ninh Thời Tuyết.
Nhân viên của chương trình sợ hai ba con bị lạnh nên cầm thảm đi qua, mới tới gần một bước thì thấy Ninh Thời Tuyết đột nhiên mở bừng mắt.
Nhiệt độ trên xe hơi thấp nên mặt của cậu có chút nhợt nhạt, chỉ có đôi môi mỏng vẫn ửng hồng, cả người toát ra cảm giác xa cách, nhất là đôi mắt cứ như một hồ nước mùa đông - sâu thẳm, lạnh lẽo.
Người đó sững sờ một lát thì hơi cúi đầu:
- Thầy Ninh, tôi tính đưa chăn cho thầy và Dao Dao.
Lông mi của Ninh Thời Tuyết hơi run rẩy, mắt cười hơi híp lại, khẽ nói cảm ơn rồi vươn tay cầm lấy. Chuỗi hành động này khiến cho nhân viên cảm thấy tất cả những gì lúc nãy chỉ là ảo giác của bản thân.
Hai ba con được sắp xếp sống trong nhà của một người dân trong làng. Sau khi xuống xe, Ninh Thời Tuyết và Dao Dao kéo hành lý của mình đến chỗ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tu-bo-nguoi-dep-om-yeu-noi-tieng-nho-chuong-trinh-cham-tre/3503614/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.