Bởi vì Hà Nguyệt Tâm bật đèn lên, Hà Thúy Chi lại ngủ rất nông, anh gần như là tỉnh lại ngay lập tức, sau khi mắt thích nghi được ánh sáng rồi thì anh liền nhìn thấy được Hà Nguyệt Tâm đang đứng ngây người ở đó.
Giọng anh mang chút khàn do mới ngủ dậy: "Tâm Tâm, chào buổi sáng."
Hà Nguyệt Tâm:......
Sáng gì mà sáng, bây giờ mới chỉ có 2 giờ sáng thôi.
Cô vừa giận lại vừa mắc cười, giận mấy anh trai cùng nhau gạt cô, mắc cười đó là mấy người họ thế nhưng không về đã thôi mà còn trải grap ngủ thẳng trong phòng khách luôn.
Mấy anh trai đều là người được nuôi dưỡng rất tốt, có ngủ lăn lốc như vậy bao giờ đâu chứ. Mấy anh trai người nào người nấy đều cao trên 1m8 cả, ngủ trên cái ghế sofa chút xíu đó thì sao mà ngủ ngon được chứ.
Cơn giận của Hà Nguyệt Tâm đã tiêu tan được hơn nửa rồi: "Sao mấy anh lại không về nhà?"
Hà Thúy Chi quăng Hà Tinh Hoài đang treo trên người anh qua một bên: "Tâm Tâm không phải cũng chưa về nhà đó sao?"
"Em đã không ở nhà rồi thì bọn anh còn về làm gì nữa chứ?" Hà Lộ Từ bị tiếng nói chuyện làm tỉnh giấc, anh xoa xoa mắt nói.
Bọn họ là bởi vì Hà Nguyệt Tâm sống ở nhà nên mới về nhà ở, nếu như Hà Nguyệt Tâm không ở nhà thì bọn họ về nhà làm gì nữa chứ.
Đối với bọn họ mà nói, nơi có em gái mới gọi là nhà.
Hà Tinh Hoài bị động tác thô lỗ của Hà Thúy Chi làm tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trung-sinh-bon-nguoi-anh-deu-cung-chieu-toi/1193525/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.