Hà Tinh Hoài: Mục Xuyên ở biệt thự Hồ Sơn à?
Hà Tinh Hoài: Chẳng lẽ hai người họ lúc đó đã quen biết nhau rồi à?
Hà Lộ Từ ngừng tay lại, anh cả sớm đã biết rồi à?
Hà Lộ Từ: Anh biết rồi sao không nói với bọn em?
Hà Lộ Từ: [Nổi giận] [Nổi giận]
Hà Thúy Chi qua một lúc sau mới chậm rãi đánh chữ.
Hà Thúy Chi: Chuyện anh đây không giải quyết được, nói cho mấy đứa thì có ích gì đâu.
Hà Lộ Từ:......
Hà Tinh Hoài: Anh cũng là một thằng khốn thôi.
Hà Diễn Lạc: Sợ gì chứ, Tâm Tâm sẽ không không có mắt nhìn vậy đâu, hơn nữa, trong lòng em gái bây giờ chỉ có việc học thôi.
Hà Tinh Hoài: Nói cũng đúng, cơn giận của anh mày được dập nhỏ rồi cảm ơn.
Hà Diễn Lạc: Không cần khách sáo.
Hà Lộ Từ xem tới đây, ngẫm nghĩ lại thì thấy cũng đúng, nhưng trong đầu vẫn luôn có hồi chuông cảnh báo vang lên không ngừng. Lần này khác với những người đàn ông quấy rồi Hà Nguyệt Tâm trước kia, anh cảm thấy được cảm giác nguy cơ rồi!
Hà Lộ Từ: Hôm nay em đã đập cho nó một trận rồi, mấy anh đoán xem như thế nào?
Hà Thúy Chi:?
Hà Tinh Hoài: Mày bị nó đánh ngược lại một trận ư?
Hà Diễn Lạc: Như trên.
Hà Lộ Từ nghẹn họng một hồi, tiếp tục đánh chữ.
Hà Lộ Từ: Em gái sốt ruột đến khóc luôn rồi, đích thân bôi thuốc cho Mục Xuyên, còn giáo huấn em nữa, nói em sau này nếu mà còn đánh Mục Xuyên nữa thì em gái sẽ mặc kệ em luôn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trung-sinh-bon-nguoi-anh-deu-cung-chieu-toi/1193519/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.