Hà Nguyệt Tâm có chút do dự, nhưng vẫn nhận lấy cái hộp trêи tay Lý Nham. Cái hộp rất tinh tế nhỏ xinh, bên trêи còn được cột thành hình nơ bằng một sợi lụa mỏng nữa.
Hà Nguyệt Tâm trầm ngâm, biệt thự kế bên, chẳng lẽ chính là cái người mà anh cả nói là không thân thiện đó à?
Nhưng từ những sự việc đã diễn ra hôm nay mà xem thì, trừ việc người đó có nuôi hai con thú cưng hầm hố như chó Ngao Tây Tạng ra, trừ việc người chăm chó người đó thuê có chút đáng ghét ra thì bản thân chủ nhân biệt thự đó cũng đâu có chỗ nào quá đáng ghét lắm đâu.
Nhưng cô đâu có gặp qua người đó bao giờ đâu ta, người đó tặng quà cho cô để làm gì chứ.
Lý Nham cúi người nói: “Là một người đàn ông đưa qua đây, nói là truyền lời cho Mục tiên sinh, bởi vì Nguyệt Tâm tiểu thư chạy nhầm vào trong biệt thự, mà bị súc sinh nhà cậu ấy dọa sợ, đây là quà đền tội cho Nguyệt Tâm tiểu thư.”
Hà Nguyệt Tâm: “… …”
Súc sinh? Là đang nói hai con chó Ngao Tây Tạng à?
Hà Thúy Chi cũng có chút cạn lời: “Người đến truyền lời họ gì?”
“Cậu ấy nói cậu ấy họ Bồi.”
Người ở bên cạnh Mục Xuyên, lại họ Bồi, vậy chính là Bồi Nghị không sai rồi.
Hà Nguyệt Tâm mở hộp ra xem, bên trong hộp có lót tấm vải lụa màu vàng, đặt bên trêи tấm vải là 4 chú mèo làm bằng ngọc được điêu khắc tỉ mỉ. Chất ngọc trong suốt, công phu điêu khắc cũng rất tinh xảo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trung-sinh-bon-nguoi-anh-deu-cung-chieu-toi/1193504/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.