Kêu Lưu Vĩnh chở Phương Viên về nhà trước, Hà Nguyệt Tâm mới ngồi xe về nhà. 
Lúc về đến nhà thì đã là 8 giờ tối. 
Phòng khách bật đèn sáng trưng, vừa bước vào trong phòng khách liền bị 2 cặp mắt nhìn thẳng vào người, Hà Thúy Chi hiếm khi làm việc trong phòng khách, giờ trước mặt anh là một cái notebook. 
Hà Tinh Hoài nằm dài trên sofa chơi điện thoại, thấy có động tĩnh ngoài cửa liền lập tức ngước đầu lên. 
Hà Thúy Chi nhíu mày: "Sao về trễ vậy?" 
Hà Nguyệt Tâm không hiểu tại sao lại cảm thấy bầu không khí của Hà Thúy Chi và Hà Tinh Hoài có chút kỳ lạ, tuy rằng hai người đều ngồi trong phòng khách, nhưng cách nhau cực xa, cứ như là không ai muốn để ý tới ai cả. 
"Em đi dạo tiệm sách chung với bạn học." 
Ánh mắt Hà Thúy Chi nhu hòa hơn rất nhiều: "Nhanh như vậy đã quen được bạn mới rồi à?" 
Hà Nguyệt Tâm trả lời ừm một tiếng. 
Cô dấu đi chuyện mình bị bạn học trong lớp cô lập, vì thực tế cô cũng không mấy quan tâm lắm. Bây giờ cô chỉ muốn đem hết tâm tư đặt vào chuyện học mà thôi. 
Hà Tinh Hoài nhảy ra khỏi sofa, bay thẳng đến trước mặt Hà Nguyệt Tâm: "Anh mới mua máy chơi game cảm ứng nè, em gái chơi chung với chút đi?" 
Hà Nguyệt Tâm lắc đầu: "Em phải đi ôn bài." 
Cô còn bài tập chưa làm hết, hôm nay còn tính làm thêm 2 bộ đề cương nữa. 
Biểu cảm trên mặt Hà Tinh Hoài thất vọng hẳn đi trong nháy mắt: "Được thôi." 
Hà Thúy Chi nhíu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trung-sinh-bon-nguoi-anh-deu-cung-chieu-toi/1193469/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.