Gân xanh trên trán của quản gia giật giật.
40 triệu bị nói thành 400 tệ, ngài dối lòng vừa phải thôi chứ.
Nghe thấy câu trả lời của Hà Thúy Chi, Hà Nguyệt Tâm thở phào một hơi.
Tuy rằng cô tiết kiệm, cũng không ham rẻ mà mua những món đồ không xài được. Nhưng tiền nào của đó. Có những thứ thật sự đáng giá mắc như vậy. Nhưng mà nếu cô cảm thấy không hữu dụng cho lắm thì cô cũng sẽ không mua.
Nhìn thủ công như vậy, nếu như chỉ 400 tệ thôi, thì quả thật là mua được một món hời lớn rồi.
Dưới tác dụng của ánh đèn, những hạt kim cương lấp lánh cứ như là một dải ngân hà sáng chói khắp vũ trụ vậy.
Nói cho cùng cô cũng là con gái, cô đối với những món đồ lấp lánh như vậy thật sự không cầm lòng được.
Cô không quan tâm đến giá trị những món quà mà anh trai mua. Món quá có rẻ tiền đi chăng nữa thì cũng là một phần tâm ý của anh trai.
Hà Nguyệt Tâm nhịn không được tỉ mỉ nhìn lắc tay cảm thán: "Kim cương trên đây nhìn cứ như thật vậy!"
Đương nhiên rồi, đó là kim cương thật mà. Quản gia cúi thấp đầu, nhịn không được bổ sung trong lòng.
Mấy người trong buổi đấu giá tranh giành đến mức ta sống ngươi chết để mua được, đến cuối cùng Hà Thúy Chi phải dùng giá tiền cao hơn 10 triệu mua về, như vậy mới không người rao giá tiếp.
Đối với việc nhận quà, Hà Nguyệt Tâm vẫn là rất vui.
Hà Nguyệt Tâm cười híp mắt: "Vậy cám ơn anh cả nhé!"
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trung-sinh-bon-nguoi-anh-deu-cung-chieu-toi/1193445/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.