🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cố Linh Lung đi quá trùng hợp và quá kỳ lạ, mặc dù Tiêu Lâm Thành nghi ngờ nhưng không biết đi đâu tìm người nên đành phải theo Mộc Khinh Ngôn đến Trình phủ trước.



Trình Tri phủ đã gần năm mươi tuổi, mái tóc điểm bạc, nhìn rất hiền hậu.



"Lần này may mà có hiền chất và Tiêu thiếu hiệp." Trình Tri phủ vuốt râu nói, "Mấy tên sơn phỉ kia lộng hành ngoài thành lâu lắm rồi, bản phủ cũng đau đầu lắm, hiền chất quả thực đã giúp ta một đại ân."



Mộc Khinh Ngôn lắc đầu nói chỉ tình cờ gặp mà thôi.



"Lão gia, không xong rồi!" Một gia đinh đột nhiên chạy vội vào hét lớn, "Lão gia, vị khách quý kia thả hoạ mi của ngài bay mất rồi ạ!"



Trình Tri phủ lập tức trợn mắt, "Cái gì?! Mau đuổi theo bắt lại đi!"



Gia đinh: "Bay xa rồi ạ, không đuổi kịp đâu."



Trình Tri phủ thoáng sửng sốt rồi đấm ngực đau lòng nói: "Không sao, bay thì bay, một con chim thôi mà, một con chim thôi mà......"



Nhưng con chim kia rất khôn, ông phải tốn không ít bạc mới mua được! Còn chưa nuôi bao lâu nữa! Thứ bay mất chính là chim sao?! Là bạc mới đúng!



"Lão gia, không xong rồi!" Một gia đinh khác lại hấp tấp chạy tới, "Hai hộ vệ trông chừng vị khách quý kia đánh nhau rồi ạ!"



Lão gia lòng như tro tàn, "Sao lại đánh?"



Gia đinh: "Khách quý nói nếu ai thua thì phải cởi trần ra ngoài phủ chạy ba vòng, vừa chạy vừa la "Ta là đồ ngu"."



Tiêu Lâm Thành,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trung-co/3725537/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.