"Cố cô nương?" Tiêu Lâm Thành và Mộc Khinh Ngôn cũng tỏ vẻ bất ngờ. 
"Hôm nay ta đã nói muốn mời hai vị uống rượu," Cố Linh Lung vui vẻ nói, "Không ngờ gặp lại hai vị nhanh như vậy." 
"Cô nương đừng khách khí," Tiêu Lâm Thành nói, "Chỉ tiện tay giúp thôi." 
"Có ơn tất nhiên phải báo đáp rồi, hai vị đừng từ chối mà." Cố Linh Lung quay đầu nói, "Tiểu nhị, cho hai vò Nữ Nhi Hồng đi." 
Họ đành phải ngồi xuống với Cố Linh Lung. 
Cố Linh Lung gọi thêm mấy món ăn rồi mời Tiêu Lâm Thành và Mộc Khinh Ngôn hết chén này đến chén khác, hết sức hào sảng. Nhưng tửu lượng nàng không cao nên chỉ mới uống mấy chén mặt đã đỏ rần. 
"Cố cô nương," Tiêu Lâm Thành thấy nàng muốn uống tiếp vội cản lại, "Ngươi say rồi, đừng uống nữa." 
"Đâu có, đâu có," Cố Linh Lung say khướt lẩm bẩm, "Đại hiệp, ta kính ngươi...... Hôm nay đa, đa tạ ngươi...... Nấc......" 
Tiêu Lâm Thành đang đau đầu không biết khuyên thế nào thì thấy Mộc Khinh Ngôn bên cạnh cũng đỏ bừng mặt. 
"Khinh Ngôn?" 
Mộc Khinh Ngôn ngơ ngác quay sang. 
Cũng say rồi à? Tiêu Lâm Thành nghĩ bình thường chắc Khinh Ngôn rất ít khi uống rượu nên chẳng uống được bao nhiêu. 
"Có thấy khó chịu không?" Hắn sờ gương mặt hơi nóng của Mộc Khinh Ngôn, "Về phòng nghỉ ngơi nhé?" 
Mộc Khinh Ngôn mơ màng nhìn hắn, bỗng nhiên ôm mặt hắn nói: "Không được lắc." 
Tiêu Lâm Thành: "......Ta đâu có lắc." 
"Có mà......" Mộc Khinh Ngôn xích lại gần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trung-co/3725533/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.