Cố Chỉ hà hơi vào gương, sau đó lấy một lọ xịt thơm miệng từ trong túi ra, xịt miệng. 
Thẩm Nhất Hòa chưa từng thấy động tác phô trương như vậy, nhất thời chỉ biết trợn mắt há hốc mồm. 
Cố Chỉ nhíu mày, đột nhiên nhớ tới cái gì, vươn tay: "Đưa thẻ cơm cho tôi." 
Thẩm Nhất Hòa vội vàng lấy thẻ cơm của mình trong ví đưa ra. 
Bình thường trên thẻ cơm của học sinh đều có dán nhãn, mà thẻ cơm Thẩm Nhất Hòa đưa cho hắn thì lại dán hình Naruto. 
Vừa nhìn đã biết không phải của bạn học nhỏ! 
"Của Thẩm Úc đâu?" Cố Chỉ không nhận thẻ cơm, ngược lại còn rất ghét bỏ mà nhìn đối phương. 
Cũng không biết là ghét bỏ thẻ cơm hay ghét bỏ người. 
Mà Thẩm Nhất Hòa trong lúc vô tình đã phục sát đất vị bạn học mới này, không có nửa phần do dự liền đem thẻ cơm của Thẩm Úc hai tay dâng lên. 
"Về sau tôi đưa bạn học nhỏ đi ăn cơm, cậu không cần đến." 
Thẩm Nhất Hòa: "..." 
Có cảm giác bị lừa gạt! 
Có điều vẫn gật gật đầu, có chút lo lắng nói: "Thẩm Úc không quá thích ăn rau, lúc gọi cơm có thể chỉ gọi cơm rang." 
"Được." Cố Chỉ yên lặng đáp ứng, đem điều này ghi tạc trong lòng. 
Đứa nhỏ còn nhỏ, kén ăn là bình thường. 
Cố Chỉ nghĩ đến thân thể gầy yếu của Thẩm Úc, quyết tâm muốn đem bạn học nhỏ xinh đẹp này nuôi đến trắng trẻo mập mạp. Đến lúc đó khẳng định còn đẹp hơn. 
Cố 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trum-truong-thich-toi/2976358/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.