🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thẩm Úc phản ứng chậm, đi đường cũng chậm.



Mỗi lần tan học đều sẽ rời đi cuối cùng, vì vậy cũng không ai chú ý tới Thẩm Úc khác biệt.



"Có muốn tôi cõng hay không?"



Phòng học cách ký túc xá không xa, nhưng người bình thường cũng tốn mời phút mới có thể tới.



Thẩm Úc lắc lắc đầu, ánh mắt khẽ chớp: "Tôi tự đi được."



Đã đi như vậy nhiều năm rồi, lần này cũng không ngoại lệ.



"Cố Ca, cậu về trước đi." Giọng Thẩm Úc như muỗi kêu, nhỏ đến mức ngay cả Cố Chỉ đứng bên cạnh cũng không nghe rõ.



Chờ Cố Chỉ phản ứng lại, trực tiếp đeo cặp sách của mình lên lưng, một tay đưa ra cầm lấy cặp sách trong tay bạn học nhỏ, ôm ở trước ngực mình.







Đối diện với ánh mắt nghi hoặc của Thẩm Úc, Cố Chỉ chỉ lộ ra một hàm răng trắng, cười hì hì nói: "Anh giúp cậu."



Trường học một mảnh yên tĩnh, tuy rằng khắp nơi đều có ánh đèn, nhưng sân trường to như vậy mấy ngọn đèn cũ nát kia cũng không thể chiếu sáng hết đường đi.



Nếu bạn học nhỏ không cẩn thận vấp ngã thì phải làm sao bây giờ?



Nghĩ đến cảnh tượng bạn học nhỏ đi đường té ngã nhưng không ai đỡ, Cố Chỉ liền đau lòng vô cùng.



Thẩm Úc vốn định cự tuyệt, nhưng cũng nói không nên lời.



Cuối cùng vẫn là gật gật đầu, đi phía trước Cố Chỉ dẫn đường.



Thẩm Úc đi đường rất chậm, có đôi khi tay chân còn vung lên cùng nhau.



Cố Chỉ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trum-truong-thich-toi/2976348/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.