3
Mọi chuyện tiến triển không được suôn sẻ lắm, nhưng vẫn dễ dàng hơn mong đợi của ta.
Lúc ta nói ra thân phận cũng như tỏ vẻ sau này sẽ không nhúng tay vào con đường làm quan của hắn, thậm chí còn có thể cung cấp tài nguyên cho hắn thì thư sinh vẫn luôn trầm mặt.
Một lúc lâu sau, tiếng nói hơi run rẩy của hắn vang lên: "Có thể cho tại hạ hai ngày để suy nghĩ được không?"
Hai ngày sao?
Hiện tại thời gian của ta còn quý hơn cả vàng.
Cuối cùng ta chỉ cho hắn thời gian một đêm, lúc đi còn không quên phái thêm vài hộ vệ trông coi hắn để đề phòng hắn mượn cơ hội chạy trốn.
Sau khi hồi phủ vừa vào tiền sảnh ta đã nhìn thấy Tam thúc, ông ta dậm chân ngồi ở vị trí của phụ thân ta, uống trà mà phụ thân ta không nỡ uống.
Thấy ta về cũng không hề ngại ngùng, thậm chí còn hất cằm với ta giống như chủ nhân:"Thanh Y về rồi sao?"
Ta cười khanh khách nói: "Tam thúc đến làm khách sao không đưa thiệp mời trước thế, biết vậy hôm nay chất nữ đã không ra ngoài rồi."
Tam thúc thổi râu trừng mắt: "Buồn cười, ta về nhà mình còn phải gửi thiệp mời?"
Ta không tiếp lời tam thúc, hỏi ngược lại ông ta: "Sao hôm nay Tam thúc lại không đi gặp Hộ bộ thị lang với Tứ thúc?"
Tam thúc cất cao giọng hỏi: "Tứ thúc ngươi đi gặp Hộ bộ thị lang à?"
"Hôm nay ta nhìn thấy xe ngựa của Tứ thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-truc-ma-tro-ve-ta-ga-cho-nguoi-khac/2880185/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.