Hôm sau, Chung Trình tìm ra bộ quần áo tươm tất nhất của mình mặc vào, sẵn sàng đi phỏng vấn. Tuy rằng trước đó anh làm ở một khách sạn cao cấp, tiền lương cũng coi như phong phú, nhưng lại không tích cóp được gì nhiều. Bởi vì anh có một đứa con trai bệnh tật triền miên, thường xuyên nằm viện, chi phí điều trị rất cao.
Kể từ khi mất việc ở khách sạn, mỗi ngày anh đều nôn nóng tìm công việc mới. Tìm tới tìm lui, hoặc là tiền lương thấp hơn nhiều so với trước kia, không đủ chi tiêu trong nhà, hoặc là chỗ làm cách nhà quá xa, không có cách nào chăm sóc con trai. Họa vô đơn chí là, bởi vì gần đây nhiệt độ không khí hạ xuống, con của anh không cẩn thận lại bị cảm! Lúc lòng anh đang nóng như lửa đốt, lại nhìn thấy thông báo tuyển dụng thợ làm bánh trên mạng. Tiền lương và trình độ thợ làm bánh so với làm ở khách sạn trước đó chênh lệch không nhiều, giao thông nơi làm việc cũng rất tiện để đi lại.
Trò chuyện với ông chủ một lúc lâu, cuối cùng Chung Trình cũng có được cơ hội phỏng vấn. Anh nhất định phải cố gắng có được việc làm này, bởi vì bỏ lỡ lần này, không biết đến bao giờ mới tìm được một công việc thích hợp như vậy nữa.
“Ba ba, chờ một chút… khụ khụ --“
Khi Chung Trình chuẩn bị ra ngoài, con của anh gọi lại, đưa cho anh một cái túi: “Đem cái này theo đi.”
“Đây là?” Chung Trình khó hiểu mở túi ra, trong đó là một bộ đồng phục đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-tra-cong-mot-long-chi-muon-chuoc-toi/1144850/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.