Chương trước
Chương sau
Vì Kê Du Cẩn tặng món quà đắt nhất được lên thông báo toàn nền tảng, nên độ nổi tiếng của phòng livestream Nhiếp Câu hôm nay tăng lên rất nhiều, đến khi livestream xong, số fans đã hơn mười ngàn.
Hôm sau, Nhiếp Câu lại lần nữa cảm ơn Kê Du Cẩn đã tặng quà, cũng nói: “Có rảnh thì đến phòng livestream của tôi ủng hộ là tôi vui lắm rồi, tặng quà thì thôi đi, phần lớn quà tặng đều phải chia cho bên nền tảng livestream, không có lời. Nếu thật lòng muốn ủng hộ tôi, cứ gọt một dĩa trái cây như hôm qua vậy, tôi có thể một mình hưởng hết.”
Kê Du Cẩn mím môi, gật gật đầu, trong lòng lại có suy nghĩ khác.
Tuy rằng trước đây anh không có xem qua các loại livestream, nhưng cũng biết fans tặng quà cho streamer không chỉ được chia lợi nhuận, mà còn có tác dụng giúp tăng độ nổi tiếng của streamer, không phải như Nhiếp Câu bảo “không có lời” đâu.
Nhiếp Câu rất hiểu Kê Du Cẩn, nhìn thấy anh cụp mắt là biết đối phương không để lời của mình vào tai.
“Nếu anh lại tặng quà trong phòng livestream của tôi, tôi sẽ trừng phạt anh…”
Kê Du Cẩn mở to mắt, anh bị uy hiếp đây sao?
“Phạt anh ăn hết đồ ăn tôi làm, ăn căng bụng anh!” Nhiếp Câu làm ra vẻ hung dữ mà nói.
Kê Du Cẩn: …
Đây là kiểu trừng phạt gì vậy?
Giỡn với nhau xong, Kê Du Cẩn cuối cùng cũng đảm bảo bản thân sẽ không tặng quà cho phòng livestream của Nhiếp Câu nữa.
Ban ngày khi Nhiếp Câu không livestream, thì dọn dẹp nhà cửa, làm một vài việc nhà. Nhưng căn nhà lớn chỉ có hai người ở, hơn nữa cũng không ai vứt rác bừa bãi, cho nên những nơi cần quét tước không nhiều lắm. Thời gian rảnh rỗi, Nhiếp Câu ôm di động chỉnh sửa biên tập video chơi game của mình.
Đây là một quá trình rườm rà, Kê Du Cẩn thấy mình không giúp gì được, chỉ ở một bên mang tai nghe lên, mở ra trò chơi đã download xong.
Trước khi anh chưa từng chơi mấy game như này, nhưng bây giờ muốn tìm hiểu một chút về đặc điểm của game mà Nhiếp Câu livestream.
Hành vi muốn hiểu biết về đối phương này làm Kê Du Cẩn cảm thấy thẹn thùng. Để tránh Nhiếp Câu nghe được âm thanh trong trò chơi, anh mang tai nghe lên.
Nếu không phải có vẻ như cố tình, Kê Du Cẩn còn hận không thể chui vào phòng đóng cửa lại mà nghiên cứu trò chơi này.
《Anh hùng hẻm núi》là game MOBA, vì phong cách đẹp mắt, cách chơi phong phú, trở thành trò chơi hot nhất hiện nay, thậm chí còn sinh ra rất nhiều nghề nghiệp với quy mô không nhỏ liên quan đến trò chơi này, dựa theo xu thế hiện tại, trò này còn có thể hot rất nhiều năm.
Kê Du Cẩn vừa mới đăng kí tài khoản mới, đang thực hành các nhiệm vụ hướng dẫn dành cho người mới chơi. Năng lực học tập của anh rất mạnh, rất nhanh đã hiểu thao tác cơ bản của trò này, dùng hai tướng hệ thống tặng miễn phí bắt đầu vào game ghép đội.
Nhiếp Câu bận rộn với video trò chơi đến 2 tiếng sau, hoạt động cổ một chút, xem thời gian, mở miệng hỏi: “A Cẩn, trưa nay muốn ăn gì? Tôi đi mua đồ ăn…”
Vừa nói vừa nhìn về phía Kê Du Cẩn, lại thấy Kê Du Cẩn đeo tai nghe, chăm chú nhìn chằm chằm màn hình di động, cơ bản là chả nghe được lời hắn nói.
Xem cái gì vậy? Mê mẩn đến thế?
Nhiếp Câu đi qua, thấy trên màn hình di động của Kê Du Cẩn là trò chơi mình quen thuộc. Kê Du Cẩn dùng xạ thủ máu giấy hệ thống tặng miễn phí, quy củ mà đứng farm lính đường dưới. Chỉ là dù sao anh cũng chỉ mới tiếp xúc với trò chơi này, di chuyển thường cứ tiến về trước, không có thói quen quan sát bản đồ nhỏ, rất nhanh đã bị sát thủ team địch nắm lấy cơ hội, chui ra từ bụi cỏ phối hợp với xạ thủ team họ bắt lấy tướng Kê Du Cẩn điều khiển.
Lại nhìn chiến tích của Kê Du Cẩn 0 – 7 – 0.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.