"Người... Nuôi quỷ?"
"Đúng vậy! Trên cánh tay trái của cậu cậu đều có hình xăm quỷ."
Chu Tuần bỉu môi: "Mới nuôi quỷ thì không thể lộ ra ngoài ánh sáng cho nên mới dùng băng vải quấn lên. Có vết quỷ xuất hiện thì có thể nói rõ cậu đã thành công trở thành người nuôi quỷ rồi. Chờ định kỳ một tháng qua đi thì cũng có thể đến cục công an để tham gia lớp huấn luyện đó."
"Tôi đoán là quỷ đồng kia vốn muốn nuốt chửng cậu, ai ngờ khi quỷ khí tràn ra làm trời đất dao động, khiến thần lôi trừ ma giết quỷ giáng xuống! Ngoại trừ thân thể của cậu, nó không còn chỗ nào ẩn nấp, cho nên ma xui quỷ khiến mà cậu thành người nuôi quỷ. Quỷ đồng kia nhưng mà cũng lợi hại ghê, nó cũng chỉ xem như một tàn hồn thôi mà phỏng chừng sức mạnh phải được xếp ở hạng ít nhất cũng ở 1500 đó! Người bình thường cũng có thể thu phục nó nhưng không dễ dàng, bất quá có người may mắn như cậu nè."
Logic rất ổn nhưng mà Vu Vanh nhớ rõ ràng, xương ngón tay của quỷ đồng bị cậu nuốt lấy, hồn phi phách tán làm sao có khả năng bị thu phục được.
Nếu quả thật như Chu Tuần nói, có quỷ tiến vào cơ thể cậu...
Vu Vanh không tự chủ mà nắm chặt lấy cánh tay trái của mình, thấp giọng nói: "Lúc đó ở đáy vực chỉ có một mình tôi thôi hả?"
"Đúng vậy!"
"Tôi..."
Vu Vanh dừng lại một chút.
Cậu vốn định nói ra ác quỷ hồng y một tay thiện nghệ xé nát sấm sét nhưng Vu Vanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-ve-mieu-cuong-ke-thua-gia-nghiep/920343/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.