"Đồ đạc thu thập hết chưa? Có quên mang cái gì không, năm ngày sau là đi đấy."
"Ăn uống thường xuyên vào, không cần quá để ý chuyện chuẩn bị quần áo cùng thức ăn cho bà ngoại anh chị em ở đó. Ngồi xe nhớ cẩn thận một chút, không được nói chuyện với mấy thứ không đứng đắn tay chân không sạch sẽ."
Đại sảnh nhà ga rộn ràng nhốn nháo, Vu mẫu lải nhải rồi đem bao lớn bao nhỏ bỏ vào tay Vu Vanh, quả thực còn lâu hơn so với tự mẹ mình đi nữa.
"Hazzz... Thân thể bà ngoại con, mẹ sớm muốn đem bà vào thành phụng dưỡng mà bà nhất quyết không chịu. Hai người quả thực là một khuôn cứng đầu giống nhau như đút."
Mẹ Vu thở dài. Lúc trước nói là có thời gian, một tuần sau mới đến đại thọ 90 tuổi của bà ngoại nhưng trên đường từ Dương Gia Bình đến khu an toàn Đông Nam phải mất liền năm ngày, thời gian chuẩn bị của bọn họ cũng không nhiều lắm.
Đúng ra bà muốn đi theo cùng Vu Vanh nhưng cậu rất kiên quyết. Mẹ Vu đầu tiên là tức giận cho tới hôm nay đi đưa tiển lại biến thành lo lắng. Cảnh giác nhìn người tới người lui trên đường, bà đến bên tai Vu Vanh nhỏ giọng nói:
"Đảo trưởng cho con phù triện dùng tốt không?"
"Tốt ạ!"
Vu Vanh sờ sờ ngực, Phó Thanh cho cậu phù triện được mẹ cẩn thận lòng vào trong bù hộ mệnh cho cậu đeo ở bên người.
"Sờ gì mà sờ! Con sợ người khác không biết con mang thứ tốt sao."
Tay bị đánh ra, mẹ Vu nhỏ giọng hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-ve-mieu-cuong-ke-thua-gia-nghiep/920339/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.