Hoàng cung.
Thái Thượng Hoàng đang ngồi trên bồ đoàn trong noãn các, cùng Tể tướng Tuân đánh cờ.
Một tay ngài cầm quân cờ, tay kia lần chuỗi hạt.
Hôm nay ngài không mặc long bào, mà chỉ khoác lên người bộ tăng y giản dị như khi còn ở chùa.
Sau khi đặt một quân cờ đen xuống, ngài nói với Tể tướng Tuân: "Trẫm ở chùa mấy năm, quen với việc lễ Phật rồi. Nếu không phải Tuân khanh kịp thời trở về, có lẽ trẫm vẫn đang cùng đèn xanh kinh kệ."
Tể tướng Tuân đặt quân cờ trong tay trở lại bình, quỳ gối sang một bên, hành lễ thật sâu: "Thần cứu giá chậm trễ! Xin Thái Thượng Hoàng trách phạt!"
Thái Thượng Hoàng đưa tay đỡ ông dậy: "Tuân khanh làm gì thế? Khanh chinh chiến phương Tây bảy năm, khổ cực lập công, trẫm thưởng còn chưa kịp, sao lại phạt? Mau đứng lên!"
Tể tướng Tuân không nhúc nhích: "Vì bệ hạ phân ưu là bổn phận của thần, thần không dám nhận công!"
Thái Thượng Hoàng nói: "Này, công lao của khanh thiên hạ đều biết, bách tính biết, triều thần biết, thiên tử biết, ngay cả liệt tổ liệt tông dưới suối vàng cũng sẽ nhớ đến công lao của khanh."
Tể tướng Tuân cúi người thấp hơn: "Thần hoảng sợ!"
Thái Thượng Hoàng dùng lực đỡ ông dậy: "Tiếp tục đánh cờ với trẫm, đừng phá hứng của trẫm."
"Tuân chỉ."
Tể tướng Tuân ngồi lại lên bồ đoàn.
"Đến lượt khanh rồi."
Thái Thượng Hoàng nhắc nhở.
Tể tướng Tuân dùng hai ngón tay cầm một quân cờ đen, đặt vào góc trái bàn cờ.
Thái Thượng Hoàng lắc đầu: "Khanh còn nhường cờ, trẫm sẽ giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/4878818/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.