Sau khi Mạnh Thiến Thiến rời đi, Phong viện ngổn ngang như bãi chiến trường.
Lục Lạp vừa khóc vừa đỡ Lâm Uyển Nhi dậy: "Sao họ dám đối xử với cô nương như vậy? Dù sao cô nương cũng là người của tướng quân... lại đang mang thai... Chẳng lẽ họ không sợ tướng quân tỉnh dậy đuổi cổ họ ra khỏi phủ sao? Thiếu phu nhân rõ ràng nhân lúc tướng quân hôn mê đến hành hạ cô nương! Tâm địa thật độc ác!"
Lâm Uyển Nhi ngồi trên ghế, n.g.ự.c phập phồng, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay.
Trước nay, Mạnh Thiến Thiến luôn thờ ơ với Phong viện, dù cắt giảm chi tiêu nhưng chưa bao giờ trực tiếp làm nhục nàng.
Lần trước ở cửa hiệu, Mạnh Thiến Thiến tát Lâm Uyển Nhi, nhưng đó là ở bên ngoài.
Vì vậy, ngay cả Lục Lạp cũng nghĩ Mạnh Thiến Thiến không dám động thủ trong phủ.
Hành động hôm nay của Mạnh Thiến Thiến chính là tuyên bố: Nàng không đấu với ngươi không phải vì sợ, mà là vì khinh thường.
◇ ◇ ◇
Trở về Hải Đường viện, Mạnh Thiến Thiến cho Bán Hạ lấy ba túi tiền thưởng cho ba bà v.ú đi theo.
Ba người cầm túi tiền nặng trịch, mừng rỡ khôn xiết.
Bán Hạ nói: "Chỉ cần các ngươi trung thành phục vụ thiếu phu nhân, sẽ không bị thiệt thòi!"
Vạn bà bà ôm túi tiền, cười tươi: "Bán Hạ cô nương nói gì thế, dù không có thưởng, lão nương cũng hết lòng vì thiếu phu nhân!"
Hồ bà bà gật đầu: "Đúng vậy! Hiện giờ trong phủ, ai không ghen tị với người làm ở Hải Đường viện? Thiếu phu nhân có cần gì cứ sai bảo!"
Lưu bà bà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/4878536/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.