Lục Hành Chu trầm ngâm nói: "Chuyện Lục Đại đô đốc có con giấu kín hơn cả tin giả c.h.ế.t của con, trước đó chẳng có một chút phong thanh nào lộ ra."
Dừng một chút, ông lại nói, "Kỳ thực cũng không phải hắn cố ý giấu diếm, mà là chuyện liên quan đến hắn, chỉ cần hắn không muốn thì không ai dò la được."
Lục Lăng Tiêu nhíu mày: "Không phải còn có Cẩm Y vệ sao?"
Lục Hành Chu thở dài: "Cẩm Y vệ sớm đã trở thành tay sai của hắn."
Lục Lăng Tiêu khó tin: "Sao có thể..."
Cẩm Y vệ vốn do hoàng đế các đời trực tiếp thống lĩnh, xưa nay chỉ nghe lệnh thiên tử.
Lục Hành Chu ánh mắt phức tạp nhìn ra màn đêm bên ngoài cửa sổ: "Lúc đó thánh thượng chỉ là một đứa trẻ chưa đầy mười tuổi, Lục Đại đô đốc lấy cớ thiên tử niên thiếu, thay quyền tiếp quản Cẩm Y vệ, nói đợi đến ngày thiên tử thân chính, sẽ trả lại quyền lực cho thiên tử."
Lục Lăng Tiêu lạnh giọng: "Loại lời nói dối này nói ra, các đại thần cũng tin?"
Lục Hành Chu nói: "Tin thì sao, không tin thì sao?"
Lục Lăng Tiêu không lời đáp lại.
Hắn không ngờ chỉ qua năm năm ngắn ngủi, Lục Đại đô đốc trong triều đã một tay che trời.
Lục Hành Chu lại nói: "Hắn khống chế triều đình, nhưng binh quyền không nằm trong tay hắn, ta nghĩ, có lẽ đây chính là mục đích yến tiệc ngày mai của hắn, muốn mượn cơ hội chiêu mộ những công thần từ biên cương trở về."
Lục Lăng Tiêu ngẩn người: "Để tổ chức yến tiệc... cố ý tạo ra một đứa trẻ? Người này lại hoang đường đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/4878515/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.