Trong ánh mắt không thể tin nổi của người hầu, Nguyễn Hàn Tinh đẩy Hoắc Trâm từ thang máy xuống tầng.
Hoắc Cảnh Hiên đang ngồi chán nản ở bàn ăn đột nhiên đứng dậy, lắp bắp: "Anh, anh."
Hoắc Trầm lãnh đạm liếc cậu một cái, cũng không có phản ứng.
Người hầu háo hức lấy bàn ghế ra.
Cô mới vào nhà được một buổi chiều, người hầu phục vụ cô đã vô cùng chu đáo, ân cần.
Nguyễn Hàn Tinh vội vàng ngồi xuống: “Ngũ tiểu thư đâu?”
“Ngũ tiểu thư ăn một mình trong phòng.” Trần tỷ đáp lại, thông minh nói: “Phòng của Ngũ tiểu thư ở tầng bốn."
"Đợi Lục thiếu gia đi học về, dọn đồ ăn." Nguyễn Hàn Tinh bình tĩnh đáp: "Tôi sẽ gọi Ngũ tiểu thư."
Khi cô lên tầng bốn, cô loáng thoáng nghe thấy tiếng piano mượt mà, đẹp đẽ nhưng hơi trầm.
Nguyễn Hàn Tinh lắng nghe một lúc rồi giơ tay gõ cửa, tiếng đàn bỗng trở nên hỗn loạn, tiếng đàn vang lên nặng nề và chói tai, sau đó về im lặng.
Không có người tới mở cửa, cô kiên nhẫn gõ hai lần: “Tiểu Ninh, mở cửa.”
Một lúc sau, cửa hé ra một khe nhỏ.
Cô đẩy cửa bước vào, một bóng người gầy yếu đang ôm chân trên giường từ xa, mái tóc dài buông xuống che mặt, cũng không thèm nhìn về phía này.
Sắc mặt Nguyễn Hàn Tinh vẫn bình thường, cô nhìn cây đàn piano đang vội đóng lại, ấm áp nói: “Lần đầu gặp mặt, chị là vợ mới của anh cả em, chị tên Nguyễn Hàn Tinh.”
Không có động tĩnh hay phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-ga-cho-lao-dai-tan-tat/3459776/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.