Chương trước
Chương sau
Cho nên.
Những gì Diệp Thương Ngôn nói vừa rồi không phải là ghét bỏ, còn có ý nghĩa này.
An Hạnh Nhi trong lòng khẽ động.
Rất dễ bị Diệp Thương Ngôn làm cho cảm động, rối tinh rối mù.
“Cho nên bắt kể em trở thành cái gì, thân thể có sạch sẽ hay không, tôi cũng sẽ không chê em.” Diệp Thương Ngôn nói.
Tựa như một lời thề.
Chính là đang nói rõ ràng với cô.
Anh không tính toán việc cô đêm nay có bị làm ô uế hay không.
Cổ họng cô khẽ động.
Có một số cảm xúc.
Thật sự.
Thật khó để kiểm soát.
Cô không biết có phải bản thân mình không lãnh đạm như mình nghĩ hay không, hay là thủ đoạn của Diệp Thương Ngôn thực sự quá cao, khiến trái tim lạnh lẽo của cô, tro tàn lại cháy.
Cô chỉ biết rằng bản thân không muốn đè nén nữa.
Thực ra.
Thật sự cảm thấy tình cảm của mình thay đổi, hoàn toàn chắc chắn rằng tình cảm của mình thay đổi, chính là tối hôm nay, vào lúc người đàn ông đó muốn bạo hành cô, trong đầu cô đều là Diệp Thương Ngôn, đều là sự hồ thẹn với Diệp Thương Ngôn, cô muốn giao lần đầu tiên, duy nhất của mình cho người đàn ông này, Cô thậm chí không nghĩ về bắt kỳ ai khác, kể cả Có Quân Tường.
Kể cả người đàn ông mà cô luôn cho rằng mình vô cùng vô cùng yêu.
Cô cố giữ giọng bình tĩnh, hỏi anh: “Diệp Thương Ngôn, anh vừa nói yêu tôi?”
Anh nói. Nếu như yêu một người, đến từng sợi tóc của cô cũng quan tâm đến.
Diệp Thương Ngôn sảng khoái hơn cô rất nhiều.
Không có quá nhiều vướng mắc.
Anh thẳng thắn nói: “Còn không rõ ràng sao?”
“Nhưng, anh yêu tôi từ khi nào? Giữa chúng ta rõ ràng không có điểm chung. Anh yêu tôi từ khi nào …”
“Vậy thì, em yêu tôi từ khi nào?!” Diệp Thương Ngôn hỏi ngược lại.
Lồng ngực An Hạnh Nhi.
Đột nhiên thắt lại.
Tại sao, Diệp Thương Ngôn lại có thể khẳng định, cô yêu anh!
Cô còn không dám chắc.
Sự tự tin của anh đến từ đâu thế!
An Hạnh Nhi khẽ cắn môi.
Kiểm soát cảm xúc trong lòng.
Cô yêu anh…
Thực sự rõ ràng như vậy sao?!
Cô cho rằng.
Chỉ cần cô vững tin rằng mình không yêu.
Sẽ thực sự không yêu.
Lại không ngờ rằng.
Thật ra chỉ đang lừa mình dối người.
Lại không ngờ rằng.
Diệp Thương Ngôn từ lâu đã thấy rõ rồi.
Mà cô trước giờ vẫn luôn cố tình ngụy trang với anh, rốt cuộc tính là cái gì “An Hạnh Nhi, anh yêu em.” Diệp Thương Ngôn nói, sâu sắc, thổ lộ với cô.
Thực ra.
Diệp Thương Ngôn trước kia đã nói anh thích cô một lần rồi.
Đêm hôm đó.
Diệp Thương Ngôn vì cứu cô, cả người đầy vết thương nằm trên giường bệnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.