An Hạnh Nhi nhẹ nhàng lau môi Diệp Thương Ngôn, giống như chỉ lau một cách tượng trưng. 
Cô chậm rãi nói: “Đừng mang những thứ bẩn thỉu về nhà”. 
Diệp Thương Ngôn ngầm cho phép mọi hành động của An Hạnh Nhi, ngay lúc đó khóe miệng nhéch lên một đường cong xinh đẹp, vô cùng quyền rũ. 
Sắc mặt Đồng Vận Khiết càng ngày càng khó coi. 
Đương nhiên cô ta biết thứ bẩn thỉu mà An Hạnh Nhi nói là gì. 
Nhìn từ xa, hai người họ giống như đang hôn nhau. 
Trên thực tế… 
Cổ họng Đồng Vận Khiết khẽ nhúc nhích, khống chế cảm giác khó chịu trong lòng. 
Cô ta đi theo Diệp Thương Ngôn vào phòng vệ sinh. 
Diệp Thương Ngôn dường như đã biết cô ta sẽ đi theo, rõ ràng là anh đang đợi cô ta. 
Tần Thạc cũng chủ động tránh ra. 
Cô ta không kìm nén được niềm vui trong lòng bước đến trước mặt anh. 
Cô ta nghĩ. 
Đêm nay cô ta rất tỏa sáng, sức hắp dẫn sân khấu trời sinh của cô ta, vô cùng nổi bật dưới ánh đèn sân khấu, Diệp Thương Ngôn cũng sẽ rung động. 
Là đàn ông đều sẽ rung động. 
Vì vậy, Diệp Thương Ngôn sẽ không từ chối sự tiếp cận của cô ta. 
Trong mắt tràn đầy tình yêu, tim đập rộn ràng bước đến trước mặt Diệp Thương Ngôn. 
Cô ta gọi anh là “Ngôn”. 
Chỉ có những người thân thiết nhất với anh mới gọi anh như vậy. 
Họ đã quen biết nhau rất nhiều năm. 
Cô ta biết rất nhiều điều về anh. 
Cô ta là người phụ nữ ở bên cạnh anh lâu nhất và biết anh rốt cuộc là ai. 
Cô ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-ga-cho-ke-tu-thu-cua-tra-nam/1201131/chuong-173.html