Sau khi Diệp Thương Ngôn xuất viện, anh trực tiếp về biệt thự của mình.
Người nhà họ Diệp tự mình đưa Diệp Thương Ngôn trở về phòng của anh rồi mới đi khỏi.
Lúc đi khỏi, Vân Vũ Phương còn dặn dò chú Trung rất nhiều thứ, nói chung là kêu ông ta chăm sóc tốt cho Diệp Thương Ngôn.
Thời gian dặn dò của Vân Vũ Phương có hơi dài.
Diệp Thiện Nhân đứng ở bên cạnh chờ bà.
Đương nhiên Diệp Thương Hải cũng như vậy.
An Hạnh Nhi là chủ nhân của căn biệt thự, đương nhiên cũng phải tiễn bọn họ đi rồi thì mới có thể về phòng, cô cũng đứng ở bên cạnh bọn họ như thế.
“An Hạnh Nhi.” Diệp Thương Hải đột nhiên lại gọi cô.
An Hạnh Nhi quay đầu nhìn anh ta.
Diệp Thương Hải ném cho An Hạnh Nhi một ánh mắt, hai người đi qua một góc.
An Hạnh Nhi vẫn còn có chút kinh ngạc, Diệp Thương Hải sẽ chủ động tìm cô, rõ ràng là có lời muốn nói với cô.
“Có chuyện gì vậy?” An Hạnh Nhi lên tiếng hỏi.
“Đồng Vận Khiết đến bệnh viện thăm Ngôn à?” Diệp Thương Hải hỏi.
An Hạnh Nhi cử động môi.
Thật ra thì người sáng suốt có thể nhìn ra được Diệp Thương Hải thật sự thích Đồng Vận Khiết.
Mà người sáng suốt cũng có thể nhìn ra được trong mắt Đồng Vận Khiết không có Diệp Thương Hải.
“Có tới rồi đúng không?” Diệp Thương Hải dùng câu hỏi, nhưng giọng điệu lại là câu khẳng định.
“Tới trước mọi người không lâu.”
“Đến làm gì?”
“Không có cơ hội làm gì hết.” An Hạnh Nhi không biết, Diệp Thương Hải có nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-ga-cho-ke-tu-thu-cua-tra-nam/1201112/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.