“Ba, con không phải đang cáo trạng, con cũng biết con nên chung sống hòa bình với chị họ, con chỉ có chút bất bình cho gia đình của chúng ta thôi. Lúc đó chị đến công ty làm việc, bị chú hai xem thường như vậy, bây giờ con gái chú ấy đến làm việc, lại là chuyện đương nhiên như vậy. Con đang nghĩ, hôm qua chú hai và chị họ sở dĩ lập tức đồng ý cho con đến công ty làm việc, chắc chắn là vì sớm đã sắp xếp chị họ đến làm, sợ mọi người có ý kiến nên mới đồng ý nhanh như vậy.” An Mục nói một cách thận trọng.
An Quốc Đại ở bên kia càng nghe càng tức giận: “An Quốc Cường thật sự ức hiếp người quá đáng! Nói thế nào ba cũng là anh trai, nó ỷ vào thân phận chủ tịch của mình, lại không cho ba mặt mũi! An Mục, con yên tâm, ba sẽ không để cho con chịu ủy khuất như vậy!”
“Ba, có khiến ba khó xử không, dù sao bây giờ chú hai cũng đang quản lý tập đoàn An thị, con sợ chú ấy sẽ nhắm vào ba…” An Mục vô cùng lo lắng: “Con không sao, chỉ bị chị họ đàn áp một chút cũng không sao.”
“Đàn áp con, không phải là đang cố ý đàn áp ba sao? Yên tâm đi, cho dù An Quốc Cường là chủ tịch, cũng không dám làm gì ba! Ông ta dám làm gì ba thì vẫn còn bà nội con chống lưng cho ba.”
“Vâng.” An Mục ngoan ngoãn trả lời.
“Ba vẫn còn chút việc, không nói nhiều nữa. Con cứ làm việc thật tốt, có chuyện gì phải lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-ga-cho-ke-tu-thu-cua-tra-nam/1201056/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.