“Ông xã.” Giọng nói nỉ non mềm mại của An Hạnh Nhi nghe rất êm tai, thấm sâu vào lòng…
Yết hầu của Diệp Thương Ngôn lăn lộn.
Vì An Hạnh Nhi ngẩng đầu nhìn anh, cho nên cô có thể nhìn thấy rõ ràng yết hầu của anh.
Khoảnh khắc đó không biết có phải anh đang kìm nén cái gì không.
Cô cảm thấy thân thể của anh cũng căng cứng hơn rất nhiều.
Còn nữa, dưới tình huống rõ ràng Diệp Thương Ngôn đã bị cô che mắt mà còn đang nhắm mắt, cô lại cảm nhận được một ngọn lửa hừng hực đang thiêu đốt.
Như muốn thiêu cháy lòng bàn tay cô.
Một giây sau.
“Ừm.” Diệp Thương Ngôn hơi nhếch miệng, giọng nói khàn khàn, vô cùng quyến rũ.
Dường như anh đang đáp lại tiếng gọi của cô.
Đáp lại tiếng “ông xã” khi nãy.
An Hạnh Nhi đỏ mặt.
Rất đỏ.
Thật ra cô không quen với những… xưng hô thân mật thế này lắm.
Cô sẽ thấy mất tự nhiên, còn cảm thấy rất ngượng ngùng.
Lúc này thật sự rất ngượng ngùng.
Luôn có cảm giác thẹn thùng.
Nhớ đến cô và Cố Quân Tường kết hôn mười năm.
Mười năm cũng chỉ gọi tên hoặc tên ở nhà của đối phương, chứ chưa từng gọi đối phương là “ông xã, bà xã”.
Bây giờ lại gọi Diệp Thương Ngôn như vậy.
Buổi tối ngày đầu tiên “kết hôn” đã sửa xưng hô rồi.
An Hạnh Nhi hơi nóng nảy, cũng không biết mình đang bị làm sao, cô khó chịu với Diệp Thương Ngôn: “Bây giờ đồng ý được chưa?”
“Ừm.” Lại một tiếng đáp đơn giản.
Nhưng An Hạnh Nhi quyết định tin anh.
Thật ra không tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-toi-ga-cho-ke-tu-thu-cua-tra-nam/1201020/chuong-62.html