Lục Áo lần đầu làm hồi phục tim phổi cho người khác, trong lòng vô cùng khẩn trương.
Với sức mạnh của cậu, ấn mạnh thì sợ ấn chết người ta, ấn nhẹ thì sợ không có hiệu quả.
Cậu còn sợ cứu được người này không cứu được người kia.
Ở trong tình hướng không thể đưa ra quyết định, cậu đành phải một tay một người, hai tay cùng tới.
Vì hết cách nên đành làm vậy cũng không biết có tác dụng không nữa.
Sau một phen rối rắm, mồ hôi Lục Áo chảy như mưa, hòa cùng nước biển chảy vào trong ngực cậu.
Cũng may tình huống tốt hơn trong tưởng tượng của cậu.
Hai phút sau người nam kia đã có thể tự hô hấp.
Năm phút sau người nữ cũng vậy.
Lục Áo không biết tình huống của bọn họ ra sao, không dám liều lĩnh.
Vì thế lại biến thành rồng, nhanh chóng bơi về nơi cậu để điện thoại, gọi điện báo cảnh sát và xe cấp cứu.
Cậu vừa gọi vừa chạy, khi chạy tới chỗ đá ngầm, cậu cõng một người ôm một người, trực tiếp mang theo hai người chạy tớ chỗ dừng xe ba gác, sau đó nhét người vào thùng xe, chạy một mạch tới trấn trên.
Cậu lái xe nhanh, chạy tới trấn trên chỉ tốn 5 phút.
Đa phần người ở trấn trên đều quen biết nhau, vừa thấy cậu hoang mang rối loạn chạy tới dừng trước cửa trạm y tế trấn, vội vã bước tới, "Làm sao vậy?"
"Vừa rồi bắt cá thấy hai người này bị đuối nước!" Lục Áo nói:" Mau gọi bác sĩ, tôi vừa làm hồi phục tim phổi, cũng không biết có tác dụng không nữa."
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-thanh-long-vuong-toi-dua-vao-hai-san-lam-giau/337275/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.